" Đừng nóng vội."
Lương Bạc chậm chạp bước ra ngoài, bóng lưng đơn độc chìm vào màn đen trong gian phòng nhỏ bên cạnh, nàng không rõ tiên sinh ấy muốn làm gì.
Trước giờ Quân Dao luôn cẩn thận đề phòng, nhưng khi đối diện người đàn ông này lại có cảm giác vô cùng gần gũi. Trên người Lương Bạc luôn toả ra một khí chất thanh cao, trông vẻ ngoài giản dị nhưng cử chỉ, hành vi nhã nhặn, ôn hoà.
Nàng quay sang Tinh Húc, hắn vẫn lạnh lẽo như một cổ thi thể, nếu không phải vì chất độc hành hạ đến mất kiểm soát mà rung bần bật thì có lẽ nàng đã ngỡ hắn chết rồi.
Lương Bạc trở vào, trên tay mang theo hai bộ y phục, ông đưa cho nàng một trong số đó:
" Ngươi nên thay y phục ướt mưa ra đi, tránh nhiễm phong hàn thì không ai chăm sóc hắn. Ta sống ở đây một mình, không có y phục nữ nhân, ngươi mặc tạm thứ này vậy."
Nghe như thể đang trêu nàng, nhưng thanh giọng lại trầm khàn nghiêm túc.
Ông lại đưa đến tay nàng một gói giấy mỏng:
" Bên trong có ít thảo dược cầm máu, ngươi tự xử lý vết thương của mình trước đã."
Nàng ngoảnh đầu về hướng giường tre:
" Vậy chàng ấy…?"
" Yên tâm, hắn cứ để cho ta. Ngươi thay y phục xong rồi thì ngồi chờ bên ngoài, đừng quấy rầy ta cứu người."
" Đa tạ tiên sinh."
Quân Dao ngoan ngoãn nghe lời, bởi lẽ không như thế nàng cũng chẳng biết làm cách nào hơn nữa. Lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-tuong-tu/2696322/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.