Không thể nhịn đượcnữa,cũng không cần nhịn nữa, nhịn nữa sẽ nghẹn mà chảy máu mất! Ta lúcnày anh minh quyết đoán hành động, giơ lên bàn tay thon dài đẹp đẽ củata, tráng lệ lệ đánh về phía Hậu Huyền.
“Thê chủ!” Hậu Huyền chặn lại chân của ta, ta phẫn nộ vươn tay đánh hắn,Hậu Huyền vội vàng chống đỡ, tay đưa chân đá qua , lại thành chiêu thức.
“Thê chủ!” Hậu Huyền chế trụ cánh tay của ta, nhíu mi, “Công phu có tiến bộ a.”
“Công cái đầu ngươi, ngươi cũng đã thành thái giám rồi , còn muốn làm côngá!” Cổ tay vừa chuyển, lập tức, từ trong tay Hậu Huyền thoát ra, HậuHuyền kinh ngạc, nháy mắt một cái: “Chẳng lẽ đây là bộ công phu kiasao!” Nói xong, hắn hài lòng nở nụ cười, “Thê chủ, lần này ta đánhthật đấy.” Nói xong, hắn hướng ta đánh tới.
Nha, sao lại còn muốn đánh ta nữa, lửa giận làm cho ta nhiệt huyết toàn thân sôi trào, bắt lấy cánh tay của hắn lưng mượn lực vừa chuyển động, mượnlực sử dụng lực, đem hắn ném đi ra ngoài, Hậu Huyền thuận thế lật ngườimột cánh xinh đẹp nhẹ nhàng đáp xuống, vui vẻ nhìn bản thân mình: “Tahiểu được rồi! Hiểu rồi ! Thì ra là như vậy!”
Ta vén ống tay áo, còn muốn đập hắn thêm cái nữa, đột nhiên nhìn thấy Hiên Viên Dật Phi từ ngoài cửa vội vã đi đến.
Ta vẫn còn chưa lên nghênh đón hắn, Hậu Huyền đã phi thân tới, biểu hiện không thua gì những…phi tử trong cung si mê Hoàng Đế. Ta buồn bực quả thật muốn mua khối đậu hủ để đâm chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266164/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.