Thu hồi lại vẻ âmlãnh, ta đứng dậy, vỗ vỗ tay: “Được rồi, hiện tại không có việc gìnữa , ngươi có thể đi.” Ta xoay lưng lại, chuẩn bị đi ngủ, “Ngươi chắclà biết đường ở đâu đúng không, ta đây không tiễn.” Xoay người bắt đầutrải giường chiếu.
“Cái…kia… Thê chủ… Đêm nay ta …ta không có nơi nào để ngủ…”
Dừng lại động tác, quay đầu, Hậu Huyền lại bắt đầu chọc chọc hai ngón tay.Ta trừng mắt nhìn hắn, từ túi của mình đem ra mười lượng bạc,đây chínhlà bạc mà lần trước Phong Tuyết Âm cho ta, đưa cho Hậu Huyền, hắn liềnnở nụ cười tươi rói.
“Cầm đi, cũng đủ để ngươi tìm được chỗ ngủ tốt, ngày mai ngươi đi đào bạc đi.”
“Tạ ơn phu nhân.” Hậu Huyền hành một cái lễ thật to với ta, sau đó nhẹnhàng đến bên cạnh ta, “Ta thực sự không thể ngủ ở lại chỗ này sao? Như vậy còn có thể tiết kiệm được ít tiền.”
“Đừng có mơ!” Ta nhướngmi, đắc ý dào dạt, “Thê chủ của ngươi hiện tại đang là hoa khôi của Bách Hoa Cung đấy biết hay không, ta mà cho ngươi ngủ lại đây, chẳng phải là đã làm hạ thấp giá trị con người của bản cô nương đây sao.”
Gương mặt Hậu Huyền một hồi trắng một hồi xanh, liếc ta vài lần, nhỏ giọngnói thầm: “Ngươi thật là, sao lại là cô nương của Bách Hoa cung chứ, Hậu Huyền ta lại một nữa phải gả cho ngươi …..”
Lời nói cuối cùngnày của Hậu Huyền, làm ta trợn mắt nhìn hắn, hắn hình như đã nhận rarằng ta đang muốn nói gì đó, lập tức lui về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266153/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.