“Là Nam Cung quannhân!” Tình nhi vẫn còn đặc biệt nhắc nhở ta một tiếng, ta vội vã đứnglên: “Mau mau lên, mau đưa trang phục cho ta.” Tình nhi nhanh chóng đemquần áo sạch sẽ mặc lên cho ta, ta bỗng sững người,tại sao lại phải sợNam Cung Thu Nguyệt như vây? Ta sao lại giống như lúc lười làm việc màông chủ lại đột xuất tới kiểm tra.
Hồ đồ hồ đồ , ở…hộ quốc phủ này , ta mới là chủ tử!
Nghĩ xong ta ngược lại không vội vàng nữa, thảnh thơi nói qua nói lại vớiNam Cung Thu Nguyệt qua cánh cửa: ” Thu Nguyệt a, muộn như vậy còn cochuyện tìm ta?”
” Thu Nguyệt nghĩ muốn hỏi bước tiếp theo thê chủ có kế sách gì hay không.” Ngoài cửa vang lên âm thanh giọng nói ôn hòaấm áp như mọi khi của Nam Cung Thu Nguyệt.
Ta đã mặc quần áo xong , Tình nhi muốn đi mở cửa, ta lập tức túm chặt nàng ,bảo nàng chớ cólên tiếng, nàng ngầm hiểu được liền đứng qua một bên.
“Chuyện này ngày mai hãy nói, bổn thê chủ cùng Tiểu Thiên bây giờ đều rất mệt mỏi.”
“Tốt lắm, vậy ngày mai Thu Nguyệt sẽ trở lại.”
Nhìn ai kia đã không còn bóng dáng, ta đắc ý nhướng mày, Nam Cung ThuNguyệt, ngươi có Trương Lương kế của ngươi, ta có của ta qua cầu thê, ta không tin ta là ta không chế trụ được ngươi!
“Thê chủ.” Tình nhi chớp mắt, gương mặt hiện lên vẻ không hiểu, “Nam Cung quan nhân tínhtình ôn hòa, lại giúp đỡ người giải ưu phiền, vì sao thê chủ lại khôngthích hắn?”
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266129/quyen-2-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.