Nam Cung Thu Nguyệt cười khẽ một tiếng, ánh mắt hắn lóe sáng giống như thủy tinh ở dưới ánh mặt trời: “Bởi vì, ngươi với Thuần Vu San San giốngnhau cùng một loại người, có tình có nghĩa, sống vì mọi người!”
Lời nói của Nam Cung Thu Nguyệt làm cho ta kinh ngạc, hắn nói, ta cùngThuần Vu San San là cùng một loại người,như vậy có phải ta cũng đang bịngười lợi dụng có phải hay không? Không, chắc hẳn so với Thuần Vu SanSan thì ta lãnh tình hơn chứ.
“Khi Hiên Viên Dật Phi biết chuyện này thì hắn phản ứng thế nào?”
Ta ngạc nhiên, Nam Cung Thu Nguyệt lại có thể tự nhiên gọi thẳng tục danhcủa Hiên Viên Dật Phi, hơn nữa khẩu khí rất là bình thường, ta nhìn lạihắn thì hắn đang lộ ra một bộ mặt thâm trầm,ta thản nhiên nói: “Hắn cùng ta tạo dựng một câu chuyện tốt lắm, đã ban đầu là ta phá phách đôi trẻ, Thuần Vu San San cùng với Lãnh Nguyệt Sao là thật tâm yêu nhau, lợidụng dân chúng, giải cứu cho Thuần Vu San San, vãn hồi lại danh tiếngcủa Lãnh gia cùng Thuần Vu gia .”
Nói xong, ta phát hiện đôi mắtcủa Nam Cung Thu Nguyệt lộ ra biểu tình sâu không lường được, hai hànglông mày của hắn trong lúc đó xuất hiện chữ xuyên , hắn nhìn ta một hồilâu mới mở miệng: “Không thể, Hiên Viên Dật Phi như tại sao lại cùng hợp tác với Hộ Quốc phu nhân,cái này không thích hợp…” Phút chốc, đôi mắthắn mở lớn, khóe môi nở ra nụ cười nhạt mang theo tà khí , “À ta đã quên mất, ngươi không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266119/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.