Thời điểm Nam Cung Thu Nguyệt đem Thuần Vu gọi tới nhìn Thuần Vu rất khôngyên lòng, mà Thuần Vu ngược lại kéo Nam Cung lên, dường như sợ ta lạimuốn chỉnh hắn.
Vẻ mặt lo sợ bất an kia của Thuần Vu làm cho Lãnh Nguyệt Dao nổi lên nghi ngờ.
“Ta nói ngươi không phải là khi dễ San San đi.” Lãnh Nguyệt Dao kéo cánhtay ta để ở sau lưng nhẹ giọng nói, nàng biểu hiện ngược lại đối với tathân thiết, trong lòng sau này lại lưu tâm.
Thật ra thì quan hệtừ nhỏ của nàng cùng Thuần Vu ta đã biết được một phần, hai người làthanh mai trúc mã là bằng hữu tốt, mà tính tình Lãnh Nguyệt Dao vốn cũng rất tùy tiện, hầu như bằng hữu khác phái thân nhau đều cười giỡn nhưkhông có việc gì, tựa như tiểu tử giả dối.
Về phần giữa bọn hắn rốt cuộc có vượt ra ngoài tình bằng hữu hay không, cũng chỉ có bọn họ biết.
Ta nhìn xung quanh, đây là lần đầu tiên ta ra ngoài đi dạo phố từ lúc hồiphục tới nay, không nghĩ tới kinh đô Hiên Viên vương triều quy mô rấtlớn. Nhiều núi nhiều sông, có cầu có tửu lâu, đường đi rộng rãi có thểđể được xe, con sông nhỏ có thể đi thuyền.
Vốn cho là sẽ hiện racảnh tượng chen lấn chật chội, ta tuy là hộ quốc phu nhân, nhưng kết quả đi ở trên đường cái không có người nào quay đầu nhìn, ngược lại ThuầnVu cùng Lãnh Nguyệt Dao hấp dẫn không ít tỷ suất người quay đầu lại.
Lòng yêu mến với hộ quốc phu nhân này khiêm tốn thành như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266079/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.