Ngay từ khi bắt đầutrận thứ hai, Hoàn Vũ liền cùng với một đám người cố vấn cùng nhau thảoluận, làm cho ta không không nhịn được mà nghi ngờ, quay sang hỏi PhongTuyết Âm ở bên cạnh: “Như thế nào lại có thể cùng mọi người thươnglượng, đây không phải ăn gian sao?”
“Trong sạch? Ngươi quên đi?Ra đề mục chính là có thể cùng người của mình thương lượng, nhưng trảlời đề mục lại chỉ có thể là một người.” Âm thanh của Phong Tuyết Âm rất ôn nhu, nàng ghé mắt nhìn về phía Hiên Viên Dật Phi, Hiên Viên Dật Phitỏ vẻ thủy chung như một, ta đã rất nhanh quên đi sự tồn tại của hắn.
Một hoàng đế có thể làm cho vẻ bề ngoài của mình so với đầu gỗ giống nhaunhư đúc, thật sự cũng có thể nói là đạt được một cảnh giới rất cao a.
Hoàn Vũ cùng đám người cố vấn của hắn bàn bạc lần cuối, hắn đi ra, cũng đểcho mọi người nhìn thấy trên tay hắn có một cuộn tranh, cuộn tranh đượcmở ra, mặt trên trống không, không có gì.
Hắn cầm cuộn tranhhướng về phía chúng ta đang ngồi, rồi hướng sang bên trái, xuống phíadưới lôi đài, sau đó, Hoàn Vũ cầm bút chấm mực, ở trên cuộn tranh kiaviết một chữ “Thú“.
Vấn đề này thật khó có thể đoán được, Hoàn Vũ đã buông bút xuống, sau đó người kia cầm bức họa mở ra, Tiểu Thiên liền nhảy xuống ghế, đi tới phía trước bức họa ,vươn tay nghĩ muốn cầm lấybức họa. Nhưng, lại xuất hiện một cảnh tượng xấu hổ, chính là vì vócdáng của Tiểu Thiên quá nhỏ bé nên tay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phu-lam-mon/3266070/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.