CHƯƠNG 11
Cây kim giây trên đồng hồ cứ nảy lên từng chút một.
Tuy ngồi trên chiếc ghế sô pha mềm mại thoải mái, nhưng Lâm Tịch Hải lại giống như đang đứng trên đống lửa, tim đập bịch bịch trong ***g ngực, muốn trấn định tâm tình kích động nên hắn liền mở cửa tủ lạnh lấy ra một chai rượu, vừa uống vừa chờ, bất tri bất giác, đã uống hết hơn nửa chai……
Đột nhiên, chuông cửa nhẹ nhàng vang lên, Lâm Tịch Hải lật đật chạy vội ra mở cửa, quả nhiên, người đang đứng bên ngoài chính là người hắn chờ đợi đã lâu.
“Ta đã đến đây.”
Nam nhân khẽ cười nói, lộ ra một lúm đồng tiền nhợt nhạt trên gò má.
“Vào đi.”
Lâm Tịch Hải cố gắng kiềm nén cảm xúc của chính mình, mời y tiến vào bên trong.
“Vào mau đi a, làm sao vậy?”
Lâm Tịch Hải quay đầu thúc giục Bành Diệc Hàn, y tựa hồ có chút nao núng, chỉ đứng im tại chỗ, không chịu đi vào bên trong.
“Có chuyện gì, cứ nói ngay tại đây đi. Thời gian không còn nhiều lắm, ta và Tiểu Hoa còn có rất nhiều hành lý phải thu dọn, nên sớm trở về mới được.”
Bành Diệc Hàn lẳng lặng nhìn hắn.
Đó là ánh mắt bình tĩnh mà lại xa xôi, giống như khoảng cách hiện tại của cả hai người.
Lâm Tịch Hải trong lòng lại truyền đến cảm giác đau đớn âm ỉ, nhịn không được lớn tiếng nói : “Suốt ngày Tiểu Hoa Tiểu Hoa hoài vậy, ngươi thật sự thích hắn như vậy sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-phoi-dich-luyen-nhan/3125420/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.