Thời đại học, Hà Tử Tường học hệ tài chính, hiện giờ cũng đang làm trong công ty chứng khoán, đời trước, trong vòng bốn năm ngắn ngủi có thể có một chức vị không tồi trong phòng cũng có liên hệ lớn lao với thị trường chứng khoán.
Mà hiện tại, đối với một người trùng sinh như cậu mà nói, chứng khoán chính là một cơ hội lớn. Hà Tử Tường dĩ nhiên sẽ không bỏ qua, bất quá cậu không thể dùng tên mình, nếu không tất cả tiền kiếm được sau này sẽ biến thành tài sản chung của vợ chồng, cậu không muốn cho Giang Lâm Nhi có thêm một phân tiền nào.
Những tài sản chung của vợ chồng hiện giờ, cậu không ngại chia một nửa cho Giang Lâm Nhi, nhưng tiền sau này kiếm được từ chứng khoán, cô ta có muốn cũng không được.
Nghĩ nghĩ, Hà Tử Tường quyết định mượn thân phận Cố Hướng Bồi mở tài khoản chứng khoán, à, còn vay tiền nữa. Đúng, vay tiền, thứ nhất là hiện giờ cậu căn bản không có tiền, thứ hai là nếu gom tiền trong nhà thì Giang Lâm Nhi sẽ biết, tiếp nữa là nếu đầu tư chứng khoán thì cần một số tiền khá lớn. Tự nhiên mất đi một khoản lớn như vậy, Giang Lâm Nhi không có khả năng không hỏi tới, khi đó cậu sẽ không biết nên giải thích thế nào, mà mấu chốt là cậu căn bản không muốn cô ta biết, vì thế vay tiền là lựa chọn tốt nhất.
Lấy điện thoại ra, bấm dãy số vô cùng quen thuộc: “Alo, Tử Tường?” Âm thanh quen thuộc của Cố Hướng Bồi vang lên từ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nhat-dang-dich-nhan-sinh/2370487/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.