Bà Hoài thoải mái gọi anh là “con” làm lòng anh ấm áp vô cùng, bà quan tâm hỏi nhưng anh chẳng thể trả lời thật, chỉ cười đáp:
– Con ăn rồi, con có chút quà biếu bố mẹ.
Anh thẳng thắn dùng hai tiếng “bố mẹ”, may sao hai vị phụ huynh trước mặt anh không có ý phản đối. Ông Thành chỉ lướt qua anh một cái rồi căng thẳng nhìn màn hình tivi, thực sự trong lòng ông cũng có chút hồi hộp. Bà Hoài cười tít mắt đón lấy túi quà, trách yêu:
– Gớm cứ cẩn thận quá… lần sau không cần quà cáp gì đâu đấy!
Diệp Anh đẩy Phan Đức ngồi xuống ghế đối diện bố cô. Lần đầu tiên hai người thực sự trò chuyện, cô còn chưa dám tin vào những gì đang xảy ra, chỉ nhỏ giọng:
– Bố… anh Đức đến rồi…
– Ừm, anh ngồi chơi.
Ông Thành khó nhọc nói ra ba chữ “Anh ngồi chơi”. Ông nhấp một ngụm trà ấm, tròng mắt đảo qua Phan Đức một lần nữa rồi lại hướng về tivi chăm chú. Phan Đức chỉ cần nghe thế thôi mà tưởng như ông đồng ý cho hai đứa lấy nhau luôn rồi. Bà Hoài đưa tách trà vừa rót ra trước mặt Phan Đức, vui vẻ mời:
– Con uống trà đi, trà này vừa ngọt vừa dễ ngủ, tối nào cô cũng pha cho chú uống.
– Con cảm ơn mẹ.
Phan Đức nâng chén trà, nhấp một ngụm rồi đặt xuống, thẳng thắn khen:
– Trà ngon lắm mẹ ạ. Bố đang xem chương trình gì thế ạ, con chẳng bao giờ xem tivi nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/3362444/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.