Quản đốc Huân gật đầu, chú ta đưa túi hồ sơ gấp đôi đem sẵn đến đưa vào tay Diệp Anh. Cô không chậm trễ vội liên lạc với Phan Đức:
– Anh… chú Huân quản đốc nói với em một thông tin quan trọng… hôm ấy đám cháy khởi đầu từ vị trí một nam công nhân của xưởng để hàng, sau đó cậu ta đã xin nghỉ việc, giờ gọi điện không được… em có địa chỉ cùng quê quán của cậu ta ở đây… em nghĩ chúng ta phải tìm cậu ta sớm nhất có thể, biết đâu cậu ta hành động là do có kẻ đứng sau anh ạ.
Phan Đức chau mày nghi vấn:
– Sao lúc trước ông ta không nói chuyện này?
– Chú ấy bảo lúc ấy do hoảng quá với không nhớ chính xác nên không dám nói… chú ấy năm nay cũng năm mấy tuổi rồi, nhớ nhớ quên quên cũng là bình thường.
– Được rồi, em bình tĩnh đi. Anh sẽ cử người tìm kiếm cậu ta.
Diệp Anh ậm ừ nghe lời Phan Đức, chuyện vừa phát hiện khiến cô hết sức bất ngờ cùng nóng ruột. Có anh rồi… cô cảm thấy nhẹ lòng, tin tưởng anh sẽ giúp cô tìm ra sự thật.
– Cô dâu của anh hôm nay có về sớm được không, chúng ta đi đâu đó nhé!
Cô mỉm cười, nhỏ giọng:
– Vâng… em sẽ chuồn về sớm trước khi vệ sĩ của bố em đến đón, giờ bố em cũng không ép buộc em mấy nữa.
Bốn giờ chiều, Phan Đức thu xếp xong việc sớm để được ở bên Diệp Anh lâu hơn. Hai người sắp là vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/3362435/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.