Phan Đức xì một tiếng, không đôi co với mẹ nữa, anh gọi bảo vệ khách sạn lên đỡ lấy cô lễ tân đem đi kiểm tra sức khỏe. Cô ta vẫn còn thở, khả năng cô ta chỉ bị trúng thuốc mê mà thôi. Nhìn theo camera, ba gã kia dìu Diệp Anh đi như thể dìu một cô gái say rượu, hình ảnh thường thấy ở khách sạn, thành ra chẳng ai nghi ngờ gì hết. Mọi dấu tích đều mất hết khi chiếc xe biển số giả đưa người đi. Anh lập tức gọi báo cảnh sát tìm người, lòng như có lửa địa ngục thiêu đốt, hai hốc mắt anh đỏ ửng. Kẻ nào… kẻ nào hành động nhanh chóng đến như vậy?
Mọi nghi ngờ Phan Đức dồn lên tay lái xe, anh đã nhắn cả số phòng của anh cho hắn bởi anh muốn hắn bảo vệ Diệp Anh trong thời gian cô ở đây.
– Tú, mày báo cho kẻ nào địa điểm tao đang ở, nếu mày không khai thì tao sẽ g.iết mày!
Tay lái xe tên Tú còn đang vật lộn với lũ muỗi ở bãi cỏ, nghe âm thanh hận thù dọa dẫm anh ta sợ hãi vội khai ngay:
– Anh Đức… chuyện gì xảy ra vậy, ban nãy em nhắn cho thằng Khải thôi anh ạ. Nó bảo nó muốn gặp anh.
Khải… tên vệ sĩ đưa lá thư của Lệ cho anh và Diệp Anh? Hai mắt Phan Đức long lên sòng sọc. Gã… chính gã là kẻ phản bội! Phải rồi, tại sao Lệ lại có mặt đúng lúc anh ở resort Selena như vậy? Chỉ có thể vì có kẻ biết chuyện đưa cô ta đến, mà kẻ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/3362375/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.