Người đàn ông cao lớn tên Huân – quản đốc xưởng lên tiếng: 
– Ông Thành lao vào cứu hàng nên đã bị thương rồi, vừa có người đưa ông ấy đến bệnh viện! Chúng tôi đã gọi cứu hỏa, phải mươi mười lăm phút nữa bọn họ mới đến, giờ chúng tôi sẽ cố gắng hết sức! 
– Cứu hỏa thế này có mà cháy hết rồi mới đến! – Có tiếng công nhân bức xúc vang lên. 
– Người ta cũng phải mất thời gian di chuyển chứ! Thôi nhanh dập đi! 
Diệp Anh lo lắng hỏi: 
– Có… có ai bị thương nữa không chú? 
– Không… Thấy lửa bùng lên là mọi người đã chạy đi dập rồi mà không kịp, toàn giấy với nhựa nên bắt lửa nhanh lắm! 
Nhìn đám lửa đang dần được khống chế, trái tim bóp nghẹt trong lồng ngực Diệp Anh như được thả lỏng. Cô thở hắt ra một hơi. Một phần ba xưởng bị lửa càn quét nhưng không ai bị làm sao cũng là may rồi. Cô không thể nghĩ nhiều hơn cũng hòa cùng nhóm người tìm cách dập lửa. Có người ngăn cô lại: 
– Cô tránh xa xa ra, ở đây lại bị thương, cứ để chúng tôi! 
– Thêm người thêm sức… cháu làm được! 
Tiếng xe cứu hỏa cuối cùng cũng vang lên, không lâu sau lửa hoàn toàn tắt ngấm, để lại một khung cảnh hoang tàn đau đến thấu tim gan cho người chứng kiến. Tổn thất của Thành Vinh… không hề nhỏ! Nguyên nhân đám cháy… là thế nào? 
– Cô là con gái giám đốc công ty này à? 
Diệp Anh thẫn thờ đáp “Vâng”, khuôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nham-yeu-dung/3362357/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.