Sáng sớm hôm nay, Giang Trữ bà bà đã cảm thấy mí mắt nháy không ngừng, mà tâm tình cũng không yên, hai hàng lông mày nhíu lại, không chút nào để tâm đến chuyện trong tửu lâu, không hiểu sao trong lòng luôn luôn có một cổ dự cảm bất thường, liền nói Tiểu Hổ Tử hôm nay không mở điếm coi như cho hắn nghỉ ngơi một ngày, chắc là mệt mỏi quá nên sinh ra lỗi giác.
Buổi trưa, một chú bồ câu trắng tuyết sà xuống Giang Trữ rượu phường, nhu thuận đứng bên cửa sổ đợi có người tới lấy chiếc ống trúc nhỏ cột bên chân nó.
Giang Trữ bà bà đầu tiên là nghi hoặc nhìn con bồ câu đưa thư trước mắt, nhẹ nhàng gỡ ống thư bên chân bồ câu xuống, mở thư ra tìm hiểu chuyện gì xảy ra.
Can nương như ngô
Ngũ đệ gặp chuyện không may, thỉnh can nương nhanh tới Hãm Không đảo một hồi.
Từ Khánh bút
Giang Trữ bà bà sau khi đọc xong thì nhăn chặt hai hàng lông mày lại, rất nhanh tiêu sái bước tới bên cạnh bàn, nhấc bút viết mấy câu phía sau mặt giấy lụa, nhẹ nhàng thổi khôi, cuộn mảnh giấy lại bỏ vào cuộn thư rồi buộc lại vào chân bồ câu.
“Mang phong thư này trở về đi.”
“Cúc!”
Chỉ thấy bồ câu đưa tin ngẩng đầu kêu một tiếng rồi bay đi không thấy quay đầu lại nữa, mà Giang Trữ bà bà sau khi bồ câu đưa tin bay đi thì cũng xoay người bắt đầu thu thập đồ đạc rồi hướng Tiểu Hổ Tử dặn dò vài việc lặt vặt, chỉ trong chốc lát, Giang Trữ bà bà đã lên ngựa khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nguyen-tuong-tin-tru-kha-tuyen-trach-dao-ti/24318/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.