“Nương, rượu uống tốt lắm sao?”
Lô Trân nhỏ tuổi hiếu kỳ hỏi mẫu thân.
Lô phu nhân từ ái xoa đầu trẻ nhỏ nói: “Trân nhi, sao lại hỏi như vậy? Lúc trước Tam thúc thúc không phải đã cho con uống qua một lần rồi sao? Trân nhi nghĩ nó uống có ngon không?”
Lô Trân lắc lắc lắc cái đầu nho nhỏ, giọng nói còn chưa cai sữa tức giận vang lên: “Tuyệt không ngon chút nào”, Lô Trân nhớ tới lần trước bị Tam thúc thúc lừa uống một ngụm rượu, vừa cay lại vừa đắng, nghĩ vậy, Lô Trân giương khuôn mặt nhỏ nhắn mà mi đều nhíu lại, “Trân nhi chỉ là thấy hơi kỳ quái, vì sao cha cùng Nhị thúc thúc, Tam thúc thúc còn cả Tứ thúc thúc khi cùng nhau uống rượu, thoạt nhìn trông rất vui, sao Ngũ thúc thúc khi uống rượu thì thoạt nhìn giống như muốn khóc vậy? Là bởi vị Ngũ thúc thúc cũng nghĩ giống Trân nhi là rượu rất khó uống sao?”
Lô phu nhân nghe được ấu tử nhắc tới Bạch Ngọc Đường thì dáng cười trên mặt dần dần nhạt đi, sau đó hiện lên trên mặt chỉ còn là yêu thương cùng thương tiếc.
Lô Trân hãy còn là trẻ con, tự nhiên sẽ không hiểu sắc mặt mẫu thân là có nghĩa gì, chỉ là hơi nghiêng đầu nghi hoặc hỏi mẫu thân: “Vì sao Ngũ thúc thúc nghĩ rượu uống không ngon mà còn muốn uống vậy? Hảo kỳ lạ nha.”
Lô phu nhân không trả lời câu hỏi của Lô Trân, nàng ngồi thấp người xuống, gắt gao ôm lấy Lô Trân
“Nương?”
Lô Trân nhỏ tuổi hiển nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-nguyen-tuong-tin-tru-kha-tuyen-trach-dao-ti/24308/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.