Editor: Ayukami.
(…tiếp)
Lâm Tư Trạch lúc chạng vạng mới tỉnh, sau khi y tỉnh lại ngồi dậy câu đầu tiên nói chính là “Cố Hồng Kiến đâu”.
Ngồi ở bên giường Hạ Phương Ngưng có chút lúng túng, nhưng vẫn duy trì vẻ mặt bi thương, nói:“Hoàng thượng, Cố thị lang nàng……”
Nàng cũng chưa nói hết lời, song đã đủ làm cho Lâm Tư Trạch tỉnh táo lại.
Lâm Tư Trạch ngừng lại, nửa ngày mới nói:“Nàng ra ngoài trước.”
Hạ Phương Ngưng chần chờ nói:“Hoàng thượng……”
“Đi ra ngoài.” Lâm Tư Trạch mặt không biểu cảm nhắc lại.
Hạ Phương Ngưng đành phải thở dài, mang theo hạ nhân rời đi, cả thảy trong điện Chưởng Kiền chỉ còn lại một mình Lâm Tư Trạch, y ngồi ở trên giường, không nhúc nhích.
Cố Hồng Kiến chậm rì rì bay tới bên người y, kề bên nhìn y.
Chỉ thấy Lâm Tư Trạch nhìn chằm chằm phía trước, trên mặt vẫn như cũ không biểu cảm, nửa ngày, y mới nhắm mắt lại.
Cố Hồng Kiến khiếp sợ nhìn hàng lệ trong suốt rơi xuống trong mắt y.
Lâm Tư Trạch…… Khóc?
Đây là Cố Hồng Kiến lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Tư Trạch khóc.
Cho dù là ngày trước Tả Ninh Yên chết, Lâm Tư Trạch cũng không khóc…… Đương nhiên, có lẽ từng khóc, chỉ là không bị nàng bắt gặp.
Nhưng không đợi Cố Hồng Kiến hiểu ra đây là cái ý tứ gì, Lâm Tư Trạch đã lại mở mắt, quệt nước mắt, kêu Tương Hải Phúc tiến vào.
Tương Hải Phúc thật cẩn thận đi đến, không nén được muốn nhìn biểu cảm trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ngo/1901309/chuong-25-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.