Editor: Ayukami.
Năm Vạn Thuận bốn mươi mốt mùng mười tháng hai, Tuyên Văn đế băng hà tại điện Nhân Hòa, toàn bộ quốc sự và công việc hạ táng Tuyên Văn đế đồng thời thuận theo Thái tử Lâm Tư Trạch.
Cố Hồng Kiến cũng rốt cục trông thấy Lâm Tư Trạch vẻ mặt mỏi mệt, dưới mắt một vùng thâm quầng.
Nhìn y như vậy, Cố Hồng Kiến cũng không muốn quấy rối y, chỉ nói:“Ngươi tự mình nghỉ ngơi đi, sau đó bảo những người kia thả ta đi đi.”
Lâm Tư Trạch nói:“Mạnh tiên sinh.”
Cố Hồng Kiến ngẩn người, nói:“Cái gì?”
Lại nói, lần gần nhất nàng gặp Mạnh tiên sinh là mùa xuân năm Vạn Thuận bốn mươi, lúc bọn họ bàn bạc phải trừ bỏ Nhị hoàng tử.
Sau đó Mạnh tiên sinh chưa từng xuất hiện, chỉ thỉnh thoảng viết vài phong thư hết sức ngắn gọn trở về báo bình an.
“Mạnh tiên sinh đêm mai sẽ đến.” Lâm Tư Trạch quơ quơ tờ giấy trong tay,“Cô không muốn trông thấy ông ấy?”
Cố Hồng Kiến nghẹn khuất cực kì, cuối cùng nói:“Muốn.”
Lâm Tư Trạch hờ hững gật đầu, nói:“Ta đi nghỉ ngơi trước.”
Rồi sau đó xoay người rời đi, chỉ còn lại Cố Hồng Kiến nghiến răng nghiến lợi.
Cứ thế, Cố Hồng Kiến không thể không đợi đến đêm hôm sau, mà trong thời gian đó Lâm Tư Trạch đại khái cũng vẫn luôn nghỉ ngơi, hai người cũng chẳng chạm mặt, thẳng đến thời gian lên đèn ngày hôm sau, Lâm Tư Trạch mới đích thân đẩy mở cửa phòng Cố Hồng Kiến, dẫn nàng đi hậu viện điện Đức Trạch.
Cái lán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ngo/1901297/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.