Editor: Ayukami.
Cố Hồng Kiến oán khí muôn phần, muốn cứ thế ở lại Văn Đạo đường, nhưng Lâm Tư Trạch đi một lát, nàng lập tức cũng toàn bộ bị lôi kéo theo đi ra ngoài, rồi sau đó không tình nguyện theo ở bên người Lâm Tư Trạch, Lâm Tư Trạch ngồi xe lớn, nàng tựa như con diều bay ở bên người y.
Hạ Phương Ngưng đã sớm nghe thấy tiếng hô “Hoàng thượng giá lâm”, bởi vậy cũng đã sớm mặc một thân lụa mỏng sắc trắng quỳ gối ngoài Tử Vân điện đợi thánh giá, thấy Lâm Tư Trạch tiến đến, bèn khẽ giương mắt, rồi sau đó dịu dàng một tiếng “Hoàng thượng”, trực tiếp làm cho lòng người mềm nhũn.
Mà Cố Hồng Kiến nhìn chằm chằm mặt của nàng ta chỉ muốn cười lạnh.
Hạ Phương Ngưng…… Nếu không phải khuôn mặt này của nàng ta cực kỳ giống người nào đó…… Hừ.
Lâm Tư Trạch thấy, khẽ nhíu mày, tiến lên nâng nàng dậy, nói:“Thời tiết lạnh như thế, sao nàng mặc ít như vậy.”
Mặc dù nét mặt y vẫn lãnh đạm, nhưng trong giọng nói thực sự lại mang theo vài phần quan tâm.
“Bẩm Hoàng thượng, bởi vì nô tì nhớ Hoàng thượng thích nhất thấy nô tì mặc đồ trắng, nô tì vừa rồi nhất thời tình thế cấp bách…… Khụ……” Hạ Phương Ngưng vừa nói xong, vừa khẽ khụ hai tiếng, Lâm Tư Trạch bèn dứt khoát kéo tay nàng, tiến thẳng vào Tử Vân điện.
Hạ Phương Ngưng nhìn thoáng qua bàn tay bị Lâm Tư Trạch nắm, lộ ra một biểu cảm thẹn thùng, vì rét lạnh mà trên khuôn mặt trắng bệch cũng hiện lên một chút ửng hồng.
Cố Hồng Kiến quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ngo/132819/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.