🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lực tay của Giản Việt rất nhẹ, anh hỏi cô: “Lực tay như vậy được chứ?”



Lời anh nói rất bình thường nhưng trong đầu Hà Lạc lại toàn chất thải màu vàng*, cô hoàn toàn nghĩ sai lệch.



(*Đại khái là bà có suy nghĩ đen tối 18+ á.)



Nếu lúc trên giường Giản Việt có nói những lời như vậy hay không?



Mặt Hà Lạc đỏ bừng sợ suy nghĩ dơ bẩn trong lòng bị người khác phát hiện, cô cắn môi gật đầu cũng không dám mở miệng nói gì.



Giản Việt giúp cô mát xa một lúc rồi dùng khăn giấy giúp cô lau hoạt huyết ứ còn sót lại, vạt áo của cô đã kéo tới eo lộ ra chiếc quần lót màu vàng nhạt, mơ hồ có thể nhìn thấy tiểu huyệt hồng hào.



Giản Việt bình tĩnh nói: “Buổi tối đã ăn cơm chưa?”



“À….Vừa đụng gọi cơm hộp để ăn kết quả là vừa ra khỏi phòng thì bị ngã.”



“Tôi làm một tô mì cho em ăn được chứ?”



Hà Lạc biết lời anh nói có ý gì nhưng lỗ tai cô lại nghe thành tôi cho cô ăn.



Đây có phải là từ hổ đói…..



“Hà Lạc?”



“Hả…..” Hà Lạc hoàn hồn lại, không tự chủ được mà liếc nhìn nơi hơi phồng lên ở giữa háng anh, cô khụ khụ hai tiếng, rồi nói: “Phòng bếp đang lộn xộn lắm, ông chủ sửa ống nước nói là phải thay ống mới có thể sử dụng nước ở phòng bếp được.”



“Cho nên mấy ngày tới em tính là chỉ gọi cơm hộp để ăn thôi à?”, Anh nói: “Tay nghề Lâm Diệu Dương không tệ, trong

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ngo-rung-dong/3101090/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bất Ngờ Rung Động
Chương 11: Tôi làm một tô mì cho em ăn được chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.