Dạ Ưu chỉ vào vết sẹo dài trên cánh tay của tiểu thái giám cùng sự truy hỏi gắt gao chẳng rõ vì mục đích gì. Trong lúc thất thần vì bị dọa sợ, Kỳ Tử chưa kịp suy nghĩ thấu đáo thì đã phải vội vàng đáp lời đối phương: 
"Là nô tài bất cẩn bị ngã mà để lại." 
Người truy hỏi càng thêm nóng lòng: 
"Cũng là ngã xuống nước sao?!" 
Quả là mơ hồ như chuyện cách đây không không bao lâu, ngày hoàng đế cao cao tại thượng bắt đầu để một tên tiểu thái giám trong tầm mắt. 
Chuyến đi săn mùa xuân bắt đầu từ ngày diễn ra lễ tịch điền. Trước đó đã phát lệnh xuống, hoàng đế cùng đoàn tháp tùng đi đường thủy, đến sông Tương Phùng sau đó thăm ruộng. Sau khi tham gia lễ cúng Thần Nông cũng là lúc khởi hành chuyến đi săn thú. 
Hôm ấy mặt nước êm đềm phản chiếu đất trời ngày xuân, thỉnh thoảng lại có gọng vó lướt qua tạo nên những vòng sóng lăn tăn. Ngồi trên long chu, tầm mắt của Dạ Ưu chỉ để mấy vòng sóng liên hồi giữa dòng nước trong vắt làm tâm điểm. Những lời nói xung quanh khi ấy vốn chỉ như để mặc ngoài tai. 
"Muôn tâu bệ hạ, chuyện tham gia lễ tịch điền nhưng không đích thân xuống ruộng e là không hợp nghi thức trước nay, sẽ khiến dân chúng không tỏ được thánh ý..." 
Chưa để kẻ đang cúi đầu này đưa ra lời thỉnh cầu, Dạ Ưu đã lên tiếng cắt ngang: 
"Ai nói trẫm sẽ hiện diện ở đó!" 
Biểu lộ trên gương mặt lễ bộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-minh/2630838/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.