Phán Quan lại định ghé vào Vong lâu than vãn, thế nhưng mới gần đến cổng thì nàng đã bị một linh hồn lạ mắt thu hút. Thực thể của nó khác lạ giữa đám đông vong hồn đến nơi đây chuẩn bị đầu thai, Phán Quan nheo mắt nhìn kỹ một nhịp mới nhận ra là kết tinh của một chú mèo tam thể. Phần hồn bé nhỏ này mang ba màu, vừa đen tuyền vừa trắng xóa lại có chút sắc cam nhấn nhá. Phát giác ra có kẻ đang nhìn mình, nó lãng vãng một hồi rồi rất nhanh sau đó liền quấn quyết bên cạnh Phán Quan. 
Thấy Phán Quan đang độ trầm ngâm, Mạnh Bà cất lời nói vọng ra: 
"Vẫn là thú cưng của ta." 
Tiếng "vẫn" này nghe như rất đỗi quen thuộc trước cảnh tượng này. Phán Quan chần chừ một chút, cuối cùng lại đưa tầm mắt sang chỗ Mạnh Bà. 
Chưa cần đối phương cất tiếng hỏi, người đang nấu canh trong lầu kia vẫn có thể trả lời: 
"Ngài thích thì cứ việc chơi đùa với bọn chúng, không cần để tâm ta." 
Bọn chúng? Ấy vậy là không chỉ có một con rồi! 
Phán Quan tiến lên vài bước định đưa tay ôm lấy mèo tam thể thì bất ngờ một linh hồn động vật khác vụt qua. Nàng giương mắt nhìn theo, trước mặt còn rực rỡ nhiều màu sắc hơn cả linh hồn mèo nhỏ kia nữa. Thì ra là chim bói cá, ánh sáng nhẹ đủ màu xanh vàng hắt lên từ thực thể vừa bay qua. 
"Mạnh Bà đại nhân có vẻ thích những thứ nhiều màu sắc nhỉ!" - Phán Quan lên tiếng cảm thán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-minh/2630829/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.