Hạ Chiêu cúi đầu gửi cho Khương Lâm và Hà Sùng Sơn mỗi người một tin giống nhau:
đừng kể lại chuyện tối nay với Trương Giang Dươngđó
Phố ăn vặt này khá huyên náo vào buổi tối, ánh đèn sáng trưng lóa mắt đan chéo nhau. Các hàng quán nhỏ hàng rong tựa những mảnh ghép lấp đầy không gian của con phố, những bài ca nhạc pop các hàng quán mở hòa điệu với nhau. Mùi thơm thức ăn, vô vàn câu từ chồng lên nhau. Cột khói bếp bốc lên bập bùng rộn rã.
Thực chất Hạ Chiêu có nghe Dịch Thời rời đi, cũng như biết Dịch Thời đang đi phía sau mình. Cậu đi chậm dần, cuối cùng đơn giản đứng lại ở một chỗ ít người. Đợi Dịch Thời đến gần mới làm như không có chuyện gì cất điện thoại đi:
– “Hồi nãy cậu cũng chưa ăn được mấy miếng nhỉ? Có đói không? Có muốn đi ăn chút gì không?”
Dường như Dịch Thời có hơi bất ngờ, cúi đầu nhìn cậu ấy hồi lâu mới chần chừ lên tiếng:
– “Hồi sáng hôm nay…”
Hạ Chiêu cười cười, rộng lòng bảo:
– “Không sao đâu. Tớ biết cậu không liên quan mà. Tớ với đsk gây nhau không phải mới ngày một ngày hai.”
Nói thì nói thế, Hạ Chiêu cũng biết Dịch Thời không phải loại người nói này nói nọ sau lưng người ta. Nhưng cả ngày hôm nay đúng là cậu có một sự buồn rầu khó nói cũng như giận cá chém thớt.
Cơ mà cái khoảnh khắc vừa rồi Dịch Thời rời đi theo cậu luôn, không hiểu sao cậu cũng cảm được lập trường quyết đoán và kiên định của Dịch Thời ra sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-mi/226573/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.