Căn hộ Hạ Chiêu có ý cho thuê là căn hộ trước đây cậu với mẹ ở, ngay trên tầng trên căn hiện tại.
Vốn Hạ Chiêu ở với mẹ ở tầng 7, Trương Giang Dương ở với cha ở tầng 6, hai nhà gộp thành một nên dọn về một nhà, căn trên tầng 7 bỏ trống.
Hồi đầu Lâm Bội Linh tính bán căn hộ này đi, nhưng rồi lại không nỡ. Hạ Chiêu với dì đã chung sống trong căn nhà này nhiều năm rồi, họ tự tay trang trí từng li từng tí, từ nho nhỏ như thảm trải sô pha đến lớn lớn như kệ sách, đầy ắp những hồi ức nương tựa nhau.
Hạ Chiêu mở cửa, quen thuộc gạt công tắc bật đèn lên, ý bảo Dịch Thời vào xem.
Nhà đã lâu không có người ở, nhưng mỗi khi rảnh rỗi Lâm Bội Linh sẽ lên dọn dẹp nên trông rất sạch sẽ ngăn nắp. Sô pha, kệ TV còn được bọc vải có họa tiết hoa nhã nhặn để chống bụi.
Dịch Thời đứng lại cửa, không cất bước vào trong.
Hạ Chiêu nói:
– “Không sao đâu. Vào đi. Giày tớ cũng ướt còn đi vô được mà, có hơn gì cậu đâu.”
Căn chung cư bên ngoài trông thì cũ kỹ, nhưng trong phòng lại khá được, dễ thấy phòng được bỏ công trang trí. Từ sàn nhà được quét sáp, giấy dán tường màu nhạt, thảm dày mà thanh lịch, đèn chùm lộng lẫy, nội thất tông xuyệt tông… Có rất nhiều món đồ vụn vặt nhưng không hề lộn xộn mà đơn giản sáng sủa, mang chút phong cách ấm áp bình dị của miền quê nước Anh.
Hạ Chiêu đi thẳng vào trong, người đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-mi/226569/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.