La Hạo về lớp học, nghe tiếng Hạ Chiêu thì quay đầu:
–”Anh Chiêu…”
Thấy Hạ Chiêu đi vào cùng Dịch Thời thì (cậu) hơi bất ngờ.
Hạ Chiêu đảo mắt là thấy La Hạo trông có vẻ mang theo nỗi bức bối chưa dứt thì sẵn hỏi:
–”Sao đó? Giáo viên mới ăn hiếp ông hả?”
Vừa nói tới thì La Hạo mới nhớ mình định nói gì, phụng phịu phàn nàn:
–”Thầy đó nói tớ béo quá thiếu dinh dưỡng nên cho tớ ăn salad bồi dưỡng sức khỏe. Rồi còn bấm thời gian chỉ được ăn có 10 phút thôi, làm bài cũng bấm nữa, bấm hết đề này đến đề khác.”
Hạ Chiêu về chỗ ngồi phá lên cười chẳng có tí lương tâm nào, cười đã mới nói:
–”Uầy, hay là tớ đi tâm sự với mẹ cậu cái ha. Uốn nắn nghiêm khắc với con cái quá không tốt, ảnh hưởng xấu đến sự phát triển sức khỏe và tinh thần của con trẻ lắm.”
La Hạo bị cậu làm phì cười:
–”Cậu đi nói với mẹ tớ á? Thành tích cậu còn thua cả tớ thì sao mẹ tớ nghe cậu nói được? Phải thầy cô hay bạn thánh nào đó mẹ tớ mới chịu nghe.”
Hạ Chiêu:
–”Thế thì kêu Bướm Em tâm sự với mẹ cậu vậy.”
Từ Mộng Phàm, biệt danh “Bướm Em”, thần thánh quanh năm luôn nằm trong top 3 lớp A, bạn chung trường cấp II với Hạ Chiêu.
La Hạo:
–”Thôiii, Từ Mộng Phàm học chung lớp học thêm với tớ nè. Thầy dạy thêm nói Từ Mộng Phàm ngày nào cũng học đến 2 giờ sáng, chưa tới 6 giờ đã dậy học Tiếng Anh. Mẹ tớ mà tâm sự với nhỏ có khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-mi/226567/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.