Đến giờ giải lao sau tiết tự học sáng, Hạ Chiêu mang cái mũi bị nghẹt bước vào lớp từ cửa sau.
La Hạo ngồi bàn cuối dãy, nom khá bất ngờ thấy cậu thành ra như thế này nên hỏi, “Anh Chiêu này ông bị cảm rồi à?”
Hạ Chiêu kéo cái ghế bàn cuối dãy kế bên rồi ngồi vào, trả lời bằng giọng khản đặc:
“Chứ sao?”
La Hạo:
“Hoho làm tôi cứ tưởng ông lừa ông Chu xin nghỉ 3 ngày ngồi chơi đó chứ.”
Mới được nghỉ hè chưa được 2/3 thời gian mà Trung học số 6 đã gọi toàn thể học sinh
khối 11 về trường học bù rồi. Với lại nghe đâu các anh chị khối 12 chỉ được nghỉ có 12 ngày thôi.
Tức quá thể đáng luôn.
Sau ngày khai giảng chính thức vào tháng 9, các học sinh không những không căng tràn sức sống tuổi trẻ mà còn héo hon nhiều hơn.
Hạ Chiêu lấy ngón trỏ chỉ vào trán mình căm giận chỉ trích:
“Mập này, ông còn miếng lương tâm nào không? Tớ cầm bài tập cho đến tận nơi nên về nhà mới bị sốt cao cả đêm đó, 38.9 độ lận. Ông không an ủi tớ thì thôi còn bịa đặt tớ xin nghỉ chơi bời nữa hả? Lỡ đâu đồn tới tai ông Chu thành tớ bệnh sắp thăng rồi thì sao.”
La Hạo:
“Không phải mà, anh Chiêu, lúc ông tới tôi đã gần khỏe rồi mà. Với nữa virus cúm cần thời gian ủ bệnh mà sao nhanh vậy được…”
Với cả bệnh cảm của mình không nặng mà, chỉ là lấy cớ bị bệnh tìm về kỳ nghỉ hề thôi. Ai mà ngờ ngày hôm sau đã bị má ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-mi/226562/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.