Lâu lắm không có làm, mệt muốn chết, mà tên Triệu Tuyên này đúng là cái đồ hỗn đản, tới tận năm lần khiến giờ mặc đồ cũng thật khó khắn. Thanh La lầm bầm mắng chửi nửa ngày, bên cạnh kẻ nọ vẫn đang say giấc nồng.
Làm Vương gia quả là sướng, mệt thì ngủ, không muốn vào triều thì lén lút nghỉ.
Tuy ngoài miệng hùng hổ như thế nhưng trước rời khỏi phòng, Thanh La vẫn không quên đặt một nụ hôn lên môi tên kia.
Hoa viên,
Thanh La đang ở hoa viên tưới nước, bỗng nhiên có người từ đằng sau ôm lấy hắn, là Triệu Tuyên. Sau khi hắn đi không lâu, Triệu Tuyên liền thức giấc. Ngó quanh không thấy bóng dáng người đâu mới lật đật chạy đi tìm hắn.
“Thanh La…” Thanh âm rụt rè vang lên.
“Ta đang làm việc, đừng như trẻ con thế.”
“Theo ta hồi phủ.”
“Về với ngươi? Làm nam sủng?”
Triệu Tuyên nóng nảy cắt lời: “Không phải làm nam sủng mà là Vương phi, giống Lưu Ly đó.”
Thanh La vội tránh, “Ngươi đừng quên ta vốn là nam sủng của Tam vương gia.”
“Ta không quan tâm.”
“Đi đi đi, tránh ra, ta phải làm việc.”
“Ta giúp ngươi.” Dứt lời, Triệu Tuyên nhanh nhẹn xắn tay áo.
Cũng không nhiều lời thêm, Thanh La ném cô cụ cho hắn, dặn dò: “Được, thì làm. Cây đào kia không cần tưới, để tự Lưu Ly chăm sóc nó.”
“Đã rõ, ngươi cứ vào đình nghỉ ngơi đi.”
“Là ngươi nói a, ta đương nhiên sẽ nghỉ ngơi.” Thanh La vui vẻ để Triệu Tuyên đẩy mình vào lương đình.
Mặc dù khuôn mặt của Triệu Tuyên vẫn lạnh như băng nhưng rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-mac-dao-hoa-phat-muc-len-canh-dao/114367/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.