Những âm thanh từ bên hông nhà truyền lại chứng tỏ mấy thứ hành thi này chắc đã thực sự vào được nhà , mà cửa chính lần nữa lại có hành thi vọt tới. 
Lữ Minh Dương đánh mắt với Hàn Di, hiện tại còn không xông ra, thì đến lúc hành thi lấp kín cửa chính, muốn xông ra đã không còn kịp rồi. 
Lữ Minh Dương tranh lao ra trước, vừa chạy vừa bóp cò súng liên hồi, bắn ngã mấy cái hành thi vừa xông lên bậc thang, tung người phóng qua ngưỡng cửa. 
Nhưng thân hình hắn còn chưa kịp chạm đất, thì một bóng người đen thui đã nhắm ngực hắn đánh tới. Lữ Minh Dương đang ở giữa không trung, làm sao có thể tránh thoát? Chớp mắt lồng ngực đau nhói, thân thể đang lơ lửng nhất thời bị đánh bay trở về. 
Đang ở giữa không trung, Lữ Minh Dương vẫn kịp nhìn thấy, thì ra thứ đánh vào ngực mình chính là cái đầu trọc của Ngưu Tam gia kia. 
Nhưng mà khiến cho hắn không thể tưởng nổi chính là thân thể của Ngưu Tam gia lại giống như một cây gậy người, đang nằm ở trong tay một người, người nọ chính là lão quái bà. 
Bà ta vẫn cúi gập thân thể, một tay chống lấy quải trượng, còn tay kia thì đang nắm lấy cổ chân Ngưu Tam gia giơ lên như giơ một cây đại chuỳ, đứng ngay trước cửa hướng vào bên trong nhà phát ra một tràng cười khanh khách âm trầm. 
Hàn Di sớm đã lắc người bay lên, một tay chụp lấy vạt áo Lữ Minh Dương, chớp mắt xoay người một vòng, giảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ma-dac-cong/2752550/quyen-4-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.