Hạ Câu, là tên của một cái thôn. 
Đường cái chỉ thông đến thôn Hạ Câu, nếu muốn tiếp tục tiến về phía trước chỉ có thể đi bộ. 
Hàn Di cho xe dừng lại trước sân lớn của một nông hộ, lay tỉnh tên ngủ gà ngủ gật ở vị trí phó lái là Lữ Minh Dương. 
Lữ Minh Dương mở đôi mắt còn ngái ngủ rồi ngáp một cái, nhìn sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn tối hẳn, trong nhà cũng đã lên đèn, trước cửa sân còn có thêm vài chiếc xe Jeep quân dụng. 
Đi theo vị quân nhân trung niên họ Lưu kia vào bên trong nhà, Lữ Minh Dương rõ ràng phát hiện trong phòng lúc này đã có hơn mười quân nhân ngồi bao quanh, những quân nhân đó vừa nhìn thấy quân nhân họ Lưu thì đồng loạt đứng thẳng lên, răm rắp thực hiện quân lễ nhưng không hề phát ra bất cứ tiếng động nào. 
Lữ Minh Dương thầm cười khổ một tiếng, nhìn khí thế này chỉ sợ lần hành động này đúng thật là không phải bình thường, phải công nhận chỉ cần nhìn khí thế của những quân nhân này cũng đủ biết bọn họ tuyệt đối không phải là quân nhân bình thường, nhìn bộ dáng e là binh chủng đặc thù gì đó rồi --- 
“ Mời Hàn tiểu thư sắp xếp công tác.” Vị quân nhân họ Lưu kia phất nhẹ tay với những quân nhân nọ, rồi xoay người nói với Hàn Di. 
“ Lưu đội trưởng không cần khách sáo, gọi tôi Hàn Di được rồi.” Hàn Di nhàn nhạt nói,” Nhiệm vụ lần này quan trọng nhất là phải giữ bí mật, tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ma-dac-cong/2752509/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.