Đinh bạc do Lữ Minh Dương phóng ra như một mũi phi tiêu bay vọt đi, nhưng cửa thang máy lại nhanh hơn, chỉ nghe keng một tiếng, đinh bạc bắn lên cửa thang máy, bị bề mặt kim loại cản lại, rồi lại leng keng rơi trên mặt đất. 
Lữ Minh Dương phẫn nộ hít một hơi thật sâu, bước nhanh hai bước tới nhặt mũi đinh bạc lên, ngẩng đầu nhìn lên bảng báo lầu phía trên cửa thang máy, nhưng trên màn hình LCD lại căn bản không có một tia sáng, nói cách khác con ác linh đang đào tẩu này, có thể là lên lầu, cũng có thể là xuống lầu, trong một tòa nhà lớn như thế này, muốn tìm ra nó cũng thập phần phiền toái. 
Hắn bực bội quay đầu nhìn vẻ mặt đang hoảng sợ của Tiểu Thiến, sau đó từ trong túi lấy ra một khẩu súng giống súng nước, bên trong dĩ nhiên là hỗn dịch máu chó mực và gà trống trắng rồi. Hắn nhét khẩu súng huyết tương vào tay Tiểu Thiến, nói:” Cô cầm lấy, nhắm ngay cửa thang máy, một lát nếu cửa thang máy mở ra, lập tức bắn mạnh vào trong.” 
Tiểu Thiến lóng nga lóng ngóng tiếp nhận súng huyết tương, run giọng nói:” Đến tột cùng là có chuyện gì?” 
Lữ Minh Dương thản nhiên nói:” Cô còn nhớ một đoạn thời gian trước đây, chỗ này có phát sinh qua một trận ẩu đả do say xỉn giành vũ nữ không, còn chết hai mạng người đấy?” 
Tiểu Thiến máy móc gật gật đầu. 
Lữ Minh Dương tiếp tục nói:” Ngoài ra đoạn thời gian gần đây, chỗ này cũng liên tục xảy ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ma-dac-cong/2752504/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.