Hàn Di lấy từ trên bàn lên một tấm giấy vàng, sau đó dùng chu sa vẽ bùa chú lên đó, so với bùa chú khắc trên nõ tiễn là hoàn toàn giống nhau. 
Sau đó cô lấy từ trong người ra một cái mộc ấn nhỏ, đóng vào góc trái bên dưới bùa chú, nói:” Mộc ấn này là dùng Đào mộc bị sét đánh vào ngày 15 trăng tròn làm ra, chỉ có bùa chú không thôi thì sẽ không có tác dụng gì, quan trọng nhất chính là có hay không có đóng linh ấn này.” 
Hàn Di đóng mộc ấn xong, một tay kẹp lấy bùa chú, một tay bắt thủ ấn, trong miệng thấp giọng niệm chú ngữ, niệm chú xong, cô đem lá bùa đốt đi, lấy tro bùa hòa vào một chén nước, sau đó lấy mũi nỏ tiễn kia nhúng vào trong chén nước một chút, cười nói:” Xong rồi.” 
Lữ Minh Dương cười khổ nhìn Hàn Di biểu diễn xong, chậm rãi lắc đầu thở dài nói:” Thật là khó hiểu a.” 
“ Có cái gì khó hiểu?” Cô quay đầu nhìn vẻ mặt mê hoặc của Lữ Minh Dương nói. 
“ Tại sao nhất thiết phải dùng Đào mộc bị sét đánh vào ngày 15 trăng tròn làm mộc ấn thì mới có linh lực? Nhúng mũi tên vào thứ nước bùa này xong là có thể diệt quỷ sao?” Lữ Minh Dương lắc đầu nhíu mày nói:” Mấy cái này không có cơ sở lý luận, nên khó hiểu thôi.” 
“ Trên thế giới này những sự tình khó hiểu còn nhiều lắm a.” Hàn Di bất đắc dĩ thở dài, không nhịn được nói:” Giống như quỷ vậy, người thường đều nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ma-dac-cong/2752475/quyen-3-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.