Lữ Minh Dương trầm ngâm một chút, lại nói:” trước tiên anh đem toàn bộ sự tình ngày hôm đó cẩn thận thuật lại lần nữa, một điểm cũng không được bỏ sót.” 
“ Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, còn có gì để nói chứ.” Hầu Khánh Ba buồn bực nói. 
“ Kêu anh nói, thì nói, đừng lảm nhảm mấy từ vô nghĩa!” 
Hầu Khánh Ba hốt hoảng, liếm liếm môi, lắp bắp nói:” Được, được, tôi nói. À, tôi nhìn cậu không giống phóng viên, có vẻ giống cảnh sát hơn.” 
Hàn Di bên cạnh cười thầm, Lữ Minh Dương không khỏi cười khổ một tiếng, ánh mắt của Hầu Khánh Ba này cũng xem như lợi hại. Hắn đổi lại một vẻ mặt bình thản, thấp giọng nói:” Anh biết là được rồi, đừng ở chỗ khác nói lung tung.” 
Hầu Khánh Ba nhất thời sắc mặc sáng rỡ, kềm chế kích động thấp giọng nói:” Tôi biết mà, hắc hắc, làm thế nào phóng viên lại có thể vào được chỗ này. Cậu là muốn giúp tôi lật lại vụ án này à?” 
Lữ Minh Dương cười khổ trong lòng, ngoài mặt thì lại nghiêm trang nói:” Cái gì cũng không cần hỏi, nhất nhất thuật lại những gì anh biết cho tôi là được.” 
Hầu Khánh Ba nhất thời mừng như điên, gật đầu như gà con mổ thóc, nói:” Được, được, tôi nhất định phối hợp. Ha ha, lần trước lúc cậu đến tôi lập tức đoán là cậu muốn giúp tôi kháng án, quả nhiên đúng là như vậy, ha ha.” 
“ Được rồi, đầu tiên là nói về chuyện của anh đi.” Hàn Di ở bên cạnh nhìn thấy mà buồn cười, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ma-dac-cong/2752453/quyen-3-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.