Chu Đình nằm ở băng ghế sau, đầu gối lên đùi Lữ Minh Dương, hơi thở dồn dập hào hển, theo mỗi cơn hô hấp, từng tia máu lại từ trong miệng cô tràn ra.
Lữ Minh Dương thần sắc lo lắng và thống khổ nhìn Chu Đình, đầu cũng không ngẩng lên nói với Hàn Di:” Nhanh lên.”
Hàn Di vừa nhanh tay mở ra cửa xe, vừa âm thầm thở dài một tiếng, bộ dáng Chu Đình như vậy có lẽ đã thương tổn đến nội tạng, vừa rồi nếu không phải kịp thời làm cho bạch y nữ quỷ phải dừng tay, chỉ sợ bây giờ cô ấy đã bị thu mất hồn phách, sớm đã không còn giữ được cái mạng nhỏ này.
Chiếc xe bay nhanh trên đường quốc lộ ngoại ô phía tây, bệnh viện gần nhất cũng phải mất mười phút thời gian chạy xe, hiện tại quan trọng nhất chính là bản thân Chu Đình có kiên trì được hay không.
Lữ Minh Dương vừa nhẹ nhàng vuốt mái tóc nhuộm đỏ máu tươi của Chu Đình, vừa thầm kêu tên của cô, trong mắt tràn ngập yêu thương, thỉnh thoảng lại hiện lên một tia thống khổ, một tia phẫn nộ, một tia hối hận. Có lẽ đều là tại mình mới khiến cho Chu Đình lâm vào tình cảnh thảm khốc thế này, nếu không phải mình tự cao xem thường chuyện này, có lẽ sự tình đã sớm được giải quyết, sẽ không khiến cho quá nhiều người bởi vì vậy mà mất mạng.
Hắn dập dập đầu vào lưng ghế, lại ôm thật chặc Chu Đình trong lòng, hắn rõ ràng có thể cảm nhận được thân thể Chu Đình mỗi lúc một lạnh, hô hấp của cô cũng mỗi lúc một yếu ớt, thậm chí dần dần đã có chút lúc có lúc không.
Sinh mệnh đang dần dần trôi đi…
***
Bệnh viện nhân dân số 5, bệnh viện duy nhất ở ngoại ô phía tây.
Lữ Minh Dương ôm Chu Đình chạy nhanh trên hành lang bệnh viện, Hàn Di vẫn luôn bảo hộ bên cạnh Lữ Minh Dương, mấy y tá đã được thông báo tình trạng cấp cứu khẩn cấp, lập tức đẩy băng ca đến đón.
Lữ Minh Dương một cước đá văng xe băng ca sang một bên, hiện tại hắn kiêng kị tất cả những thứ có liên quan đến bánh xe. Hắn lập tức xuyên qua đám y tá đang trợn mắt há mồm, nhanh chóng ôm Chu Đình chạy nhanh tới phòng cấp cứu ở cuối hành lang.
“ Nhanh, cứu cô ấy!” Lữ Minh Dương nhanh chóng đặt Chu Đình lên giường bệnh trong phòng cấp cứu, nắm chặt lấy tay vị bác sĩ, kêu lên.
“ Mau đưa anh ta ra ngoài, à, băng bó cho anh ta luôn.” Bác sĩ vội vàng kêu lên, tức khắc có vài y tá tiến lên, kéo Lữ Minh Dương lui ra ngoài, ‘bang’, tiếng cửa phòng cấp cứu đóng lại vang lên.
Lữ Minh Dương lập tức rũ rượi ngồi xuống băng ghế bên ngoài phòng cấp cứu, Hàn Di đứng bên cạnh thở dài không lên tiếng, cùng một y tá băng bó đơn giản cho hắn. May mắn Lữ Minh Dương chỉ bị trầy ở trán, mu bàn tay có một vết thương khá sâu, thân thể chỉ là bị va đập một chút, thân thể hắn vốn cường tráng, cho nên cũng không có chuyện gì đáng ngại.
Y tá giúp Lữ Minh Dương băng bó xong, nói:” Mời anh theo tôi đi làm thủ tục nhập viện.”
Lữ Minh Dương ngẩng đầu nhìn Hàn Di, Hàn Di đương nhiên hiểu ý tứ Lữ Minh Dương, hắn chính là sợ ác linh đến quấy nhiễu, Hàn Di nhìn Lữ Minh Dương gật nhẹ đầu, nói:” Ngươi đi đi, ở đây có ta, không có chuyện gì đâu.”
Lữ Minh Dương theo y tá đi ra tiền sảnh, y tá đưa cho hắn một tờ đơn, nói:” Tạm ứng trước năm ngàn đi, sau này không đủ sẽ…”
Lữ Minh Dương từ trong người lấy ra thẻ tín dụng, nói:” Ứng 5 vạn!”
Y tá nhất thời sửng sốt, rõ ràng trước giờ vẫn chưa gặp qua tình huống thế này. Cô nhận lấy thẻ tín dụng của Lữ Minh Dương, vừa hồ nghi hỏi:” Tai nạn xe à? Anh là gì của cô ấy a?”
“ Dùng loại thuốc tốt nhất, yêu cầu bác sĩ giỏi nhất, nhất định phải cứu sống cô ấy.” Lữ Minh Dương cũng không có để ý đến câu hỏi của y tá, thanh âm trầm thấp nói.
Y tá gật đầu một cách máy móc, nhanh chóng hoàn tất thủ tục, hai người trở lại trước cửa phòng cấp cứu, vừa lúc có một y tá từ bên trong đi ra, la lên:” Ai là người nhà bệnh nhân…”
Lữ Minh Dương chạy nhanh tới trước hai bước, nói:” tình hình thế nào rồi?”
“ Nội tạng lệch vị trí, phải lập tức phẫu thuật, bất quá mức độ nguy hiểm của ca phẫu thuật này là rất lớn, cần phải có chữ ký đồng ý của người nhà.” Y tá nói,” Anh là gì của cô ấy?”
“ Tôi là bạn của cô ấy.” Lữ Minh Dương vội nói.
“ Không được, phải là gia quyến của cô ấy ký tên mới được, nhanh tìm người thân của cô ấy đến đi, bằng không xảy ra chuyện gì chúng tôi không chịu trách nhiệm đâu.” Y tá lạnh lùng nói.
“ Tôi là bạn trai cô ấy, tôi ký tên, mọi người lập tức phẫu thuật đi.” Lữ Minh Dương vội vàng nói.
“ Bạn trai? Có giấy chứng nhận không? Nói rồi, phải là gia quyến mới có thể ký tên.” Y tá mất kiên nhẫn nói
Lữ Minh Dương nhất thời bốc hỏa, đang chuẩn bị phát tác, Hàn Di lại đi tới bên cạnh, nhẹ nhàng dùng một tay ấn lên vai hắn, một tay khác lấy từ trong người ra một tấm thẻ nói:” Tôi là cảnh sát, cô ấy là nhân chứng vô cùng quan trọng của chúng tôi, hy vọng các người tận hết khả năng nhanh chóng tiến hành phẫu thuật. Tôi để thẻ cảnh viên lại chỗ này, tất cả mọi chuyện tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
Y tá hồ nghi nhìn Hàn Di, thấy cô đang nhìn mình rất chân thành, rốt cục nhẹ gật đầu, nói:” Được rồi, chẳng qua tôi vẫn phải đi xin chỉ thị mới được.”
“ Vậy còn không nhanh đi!” Lữ Minh Dương hét lớn.
Y tá trừng mắt nhìn Lữ Minh Dương, rốt cục xoay người đi vào phòng cấp cứu.
Lữ Minh Dương thở dài một hơi, lần nữa rũ người ngồi xuống ghế. Hàn Di nhẹ thở dài nói,” Vừa rồi tôi đã gọi điện thoại cho đội trưởng Mã, ông ta đã báo cho bên đài truyền hình và người nhà của Chu Đình, nói đây là một tai nạn giao thông bình thường, hơn nữa chiếc xe gây tai nạn đã bỏ chạy.”
Lữ Minh Dương tựa lưng vào ghế, hai mắt nhìn trần nhà, ngây ngốc xuất thần.
Hàn Di đứng yên lặng một lát, lại nói:” Ngươi phải chuẩn bị tâm lý…”
“ Sẽ không, cô ấy sẽ không xảy ra chuyện gì…” Lữ Minh Dương thì thào nói.
Hàn Di thở dài, lại nói:” Ta đã báo cho Mã đội trưởng, ông ấy nói sẽ sắp xếp người đến bảo vệ Chu Đình.”
Lữ Minh Dương di chuyển ánh mắt, nhìn qua Hàn Di, nói:” Ý tứ của cô là…Tôi sẽ không đi, tôi phải ở chỗ này bảo vệ cô ấy.”
Hàn Di nhẹ nhàng nhìn đi chỗ khác, sâu kín nói:” Ngươi nên hiểu rõ chức trách của mình. Chu Đình hiện tại cần được bảo vệ, nhưng quan trọng hơn là phải tiêu diệt mấy cái thứ dơ bẩn này, bằng không sẽ càng có thêm nhiều người giống như Chu Đình…”
Lữ Minh Dương đứng phắt dậy, hung hăng nhìn thẳng vào mắt Hàn Di, lần này Hàn Di cũng không chút tránh né, cũng vô cùng kiên định mắt đối mắt với Lữ Minh Dương. Một lát sau Lữ Minh Dương rốt cục khẽ thở dài một hơi, ánh mắt dần dần dịu trở lại.
Hàn Di nói rất đúng, chức trách của hắn không cho phép hắn có bất cứ tư tình gì, nói dễ nghe thì, hắn là một chiến sĩ duy trì trật tự xã hội, đặc công bắt ma trừ quỷ, nói khó nghe một chút thì, hắn vốn là công cụ của Quốc gia, một thứ công cụ bí mật.
Ở chung một chỗ với Chu Đình vốn chính là một sai lầm, hai người bọn họ vốn không cùng thuộc về một thế giới. Chính mình vốn không có quyền đi yêu cô ấy, cuộc đời của cô ấy vốn không thuộc về mình.
Hàn Di thầm than một hơi, nhẹ nhàng nói:” Yên tâm đi, chỉ cần chúng ta tiếp tục điều tra, chắc chắn sự chú ý của con nữ quỷ đó sẽ tập trung lên người chúng ta, hơn nữa Mã đội trưởng đã phái người đến bảo vệ, nên sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.” Cô dừng lại một chút, lại nói,” Có lẽ rời xa cô ấy, mới là bảo vệ cô ấy…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]