“ Chuyện gì thế này?” Hồ Dĩnh xoa xoa cần cổ đau nhức, trở người tỉnh lại. 
“ A a, không có gì, lúc nãy cô vừa đánh một vòng trước quỷ môn quan đó mà.” Lữ Minh Dương thản nhiên nói. 
Chu Đình tức giận trừng mắt liếc nhìn Lữ Minh Dương, nhẹ nhàng nói với Hồ Dĩnh:” Cô vừa rồi bị ảo giác, tình huống rất nguy hiểm, là hắn cứu cô. Rốt cục vừa rồi cô nhìn thấy cái gì?” 
Hồ Dĩnh ánh mắt cảm kích nhìn Lữ Minh Dương, chỉ trong thời gian một đêm mà Lữ Minh Dương đã cứu mình ba lần. Cô nhíu mày trả lời câu hỏi của Chu Đình:” Vừa rồi đang xem phim, bỗng nhiên tôi thấy chiếc xe trên màn hình từ trong đó phóng ra, nhắm tôi bay tới, sau đó thì cái gì cũng không biết...Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Nó vì sao cứ phải nhắm vào tôi chứ a...” Hồ Dĩnh nhịn không được khóc nức nở. 
Chu Đình vừa nhẹ nhàng vỗ về an ủi Hồ Dĩnh, vừa nhìn về phía Lữ Minh Dương. 
Lữ Minh Dương cũng bất đắc dĩ thở dài:” Nó tính sổ tôi trước thì còn hiểu được, dù sao tôi cũng là người phá hư chuyện tốt của nó, nhưng nó vì sao lại nhằm vào các cô trước thì tôi cũng không rõ.” 
“ Nhất định là có nguyên nhân!” Chu Đình nói,” Chúng ta phải tìm ra.” 
“ Được rồi.” Lữ Minh Dương vỗ vỗ tay nói,” Cái này tạm thời không cần nhắc tới, bây giờ còn có chính sự quan trọng hơn chờ chúng ta làm.” 
“ Chính sự gì chứ?” Chu Đình hỏi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ma-dac-cong/2752412/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.