“ Bây giờ chỉ còn lại ba người.” Chu Đình cảm giác giọng nói của mình có chút rét run. 
“Ừ.” Lữ Minh Dương thờ ơ đáp một tiếng, tựa hồ hắn đang tự mình suy nghĩ vấn đề gì đó. 
“Ai...” Chu Đình thở dài một tiếng, nói:” Ba người này không danh không tánh, làm sao đi tìm đây a.” 
“ Có biện pháp.” Lữ Minh Dương ảm đạm cười, khởi động ô tô, nửa giờ sau hai người đã đậu trước trung tâm giám sát giao thông khu vực phía bắc thành phố. Lữ Minh Dương nói với Chu Đình một tiếng” ở trong xe chờ tôi”, tiếp theo lập tức mở cửa xuống xe đi mất. 
Lữ Minh Dương đi vào cục giao thông, hỏi vị trí phòng giám sát, nhanh chóng tìm được người phụ trách phòng giám sát. 
“ Chào anh, tôi là điều tra viên đội trinh sát hình sự thành phố.” Lữ Minh Dương nói xong lấy từ trong người ra thẻ cảnh viên đưa qua. 
Người phụ trách là một vị nam nhân hơn ba mươi tuổi, vừa nghe nói là người của đội trinh sát hình sự, vẻ mặt nhất thời hồ nghi. Bình thường mấy nhân viên bên tổ điều tra hình sự tới đây xem băng ghi hình mình đều quen mặt, nhưng cho đến bây giờ cũng chưa có gặp qua Lữ Minh Dương. Anh ta tiếp nhận thẻ cảnh viên của Lữ Minh Dương rồi nhìn lướt qua, lẩm bẩm:” Hà Tuấn Huy, cảnh ti cấp một?” ( cái thẻ này đã xuất hiện trong Quyển 1 – chương 12 ) 
Tiểu tử đến đây cấp bậc không thấp a. Anh ta lại liếc Lữ Minh Dương một cái, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ma-dac-cong/2752396/quyen-3-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.