Lữ Minh Dương điều chỉnh thiết bị EMF đi lại chậm rãi trong phòng, nhưng kỳ lạ chính là trị số trên mặt đồng hồ thực không có biến hóa khác thường. 
Lữ Minh Dương nhíu chặt chân mày, cho tới bây giờ còn không có ác linh nào tránh được sự dò xét của thiết bị EMF này, chẳng lẽ lần này đụng trúng chính là một con ác linh rất cao cường, lại có thể đem trường năng lượng của bản thân che dấu đến một giọt nước cũng không lọt ra ngoài? 
“ Anh đây là đang làm gì đó?” Đột nhiên một thanh âm ngọt ngào vang lên, Lữ Minh Dương vội vàng quay đầu lại, lại thấy Chu Đình đang đứng ở cửa, tò mò nhìn mình. 
Lữ Minh Dương nhất thời cũng không biết nên nói là tức giận hay là vui mừng, chính mình ở trong này khẩn trương thấp thỏm lo lắng cho cô ấy, không nghĩ tới đầu óc của mình lại quá cứng ngắc, lại không nghĩ tới bản thân cô ta tự mình đi ra ngoài một chút mà thôi. 
Chu Đình nhìn Lữ Minh Dương giương mắt trừng trừng nhìn mình, vẻ mặt biểu tình quái dị, lại một câu cũng không nói, trong lòng không khỏi một trận nghi hoặc, liếc hắn một cái, hơi sợ hãi một chút, vòng qua hắn đi đến trước giường Kim lão thái. 
Lữ Minh Dương phục hồi tinh thần lại, chính mình giương mắt nhìn con gái người ta như vậy, cũng khó trách người ta có chút sợ a. Cười khổ một tiếng, Lữ Minh Dương thản nhiên hỏi:” Cô đi đâu vậy? Làm tôi tìm nãy giờ.” 
“ Tôi là con kiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ma-dac-cong/2752355/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.