Chương trước
Chương sau


Tên này có thể tại hắn không cảm giác được, thần không biết quỷ không hay đem hắn hố một trận, làm cho hắn phải đối diện với hai gia tộc đệ tử vây đánh, còn mình ở bên cạnh làm ngư ong thủ lợi.

Loại người tuyệt đối không phải là hạng đơn giản gì, thấp nhất cũng sẽ không có kém hơn cho Hoàng Ngữ hắn.

Đã như thế, tên này còn trốn chui trốn nhủi không chịu ra mặt, muốn hắn cùng hai đại gia tộc đệ tử liều chết với nhau, mình ở giữa thu lợi, tính toán thật sự là quá âm hiểm.

Biết là như thế, nhưng ngặt một nỗi hắn lại không thể nào không đi vào mưu kế thâm độc của đối phương, đám người ngu ngốc hai đại gia tộc này chỉ biết đến Hoàng Ngữ hắn, không có đi để ý đến tên giấu đầu giấu đuôi kia, thế mới khốn nạn.

Hắn hiện tại không chỉ toàn lực ứng phó với lại đám người của hai đại gia tộc, còn phải chia ra một phần thực lực để mà đề phòng trường hợp tên khốn kiếp kia đánh lén. Đúng là khổ không thể tả, biết như thế này, hắn không cần thiết phải chạy ra đây cướp con Song Giác Báo này cho rồi.

'Hắc hắc..hắc!' Tô Trục Lưu nhìn năm người Hoàng Ngữ đại chiến sống chết với nhau, trong lòng cười lạnh không thôi, ánh mắt hắn hiện tại rất âm tàn, cũng không ai biết là hắn hiện tại đang suy nghĩ cái gì, nhưng chắc chắn đó không phải là điều tốt đẹp gì.

Nữa giờ sau...

"Keng..Keng...Ong..Xẹt...Rầm Rầm Rầm rầm...".

"Phốc ...Phốc...Phốc...Phốc..Phốc..!"

Sau một loạt va chạm cực mạnh, cả năm người Hoàng Ngữ đều là bay ngược về phía sau, trên miệng bốn người đều là phun ra một ngụm máu tươi, trông khá là thê thảm, kết quả trận chiến này, Trần Tiên Phượng bốn người liên thủ lại cùng Hoàng Ngữ đánh nhau lưỡng bại câu thương, không có bên nào có thể chiếm được tiện nghi cả.

"Khụ..Khụ..!Đám thế gia đệ tử này thật sự không dễ đối phó!" Hoàng Ngữ lấy tay ôm ngực, nhìn xuống thân thể nhiều vết kiếm thương cùng vết roi để lại, Không khỏi nhăn mặt.

Chấn Nam Đạo bọn họ là tập hợp của rất nhiều tán tu lại với nhau, công pháp tự thân người nào người đó nấy giữ, chỉ có gần đây bang chủ Không hiểu vì lý do gì mở rộng Yêu Kỹ cùng Yêu Quyết cho trong bang đệ tử, cũng như rèn luyện theo Quân Đội hình thức, những người như hắn đây mới có cơ hội tiếp cận được cao thâm công pháp, nhưng so với lại đám đệ tử của những đại gia tộc này thì là vẫn kém hơn quá nhiều.









Hắn dùng Chân Khí hùng hậu của Yêu Sĩ tứ trọng, vẫn chỉ có thể cầm cự được đám người này bất bại cũng là đủ hiểu, như đánh tiếp, chỉ sợ hắn sẽ táng thân tại nơi này mất thôi. Chung quy, vì hắn tiếp cận cao cấp công pháp có chút quá muộn màng.

"Yêu Sĩ tứ trọng quả nhiên khủng bố..!"

Tô Hồng nhìn vết thương sâu tận xương trên ngực phải của mình, trong lòng không khỏi một phen hú vía. Bên kia hai tên Tô Thiệu chỉ sợ không sống nổi.

Bốn người bọn họ liên thủ, nhưng cũng chỉ có thể đánh cái ngang tay với lại một cái Yêu Sĩ tứ trọng mới vừa đột phá, thế mới thấy được, Yêu Sĩ tứ trọng cường đại như thế nào, lần này như không phải vì chiêu thức tiên pháp tinh xảo của Trần Tiên Phượng khá là cao minh, đám người bọn họ chỉ sợ là không thể sống đến bây giờ.

"Khụ..Phốc..!"

"Tô Hồng! Hoàng Ngữ đã nỏ mạnh hết đà, chúng ta hai người liên thủ công kích thêm một lần nữa, chắc chắn có thể lấy được mạng của y!"

Trần Tiên Phượng cũng là bị thương không nhẹ, nhưng trong lòng nàng là biết đến, bên kia Hoàng Ngữ còn là bị thương nặng hơn hai người bọn họ nhiều, bây giờ bọn họ chỉ cần cố gắng xuất ra một chiêu nữa, liền có thể đem tên này diệt, đây là cơ hội hiếm có, Không thể bỏ qua được.

"Khụ..Được! Chúng ta ra tay thêm một lần nữa!"

Tô Hồng nghe Trần Tiên Phượng lời nói, hắn hít sâu một hơi, ăn vào một viên Đan Dược tạm thời ổn định thương thế, sau đó gật đầu với lại Trần Tiên Phượng.

Hắn không phải là người không có ánh mắt, hắn hiểu được, bọn họ hiện tại tuy là bị thương nặng, nhưng mà bên kia Hoàng Ngữ còn thảm hơn bọn họ rất nhiều, nên nhớ Hoàng Ngữ cũng chỉ vừa đột phá Yêu Sĩ tứ trọng sơ kỳ Không có bao lâu, y thực lực là không thể nào cường đại bằng những người đã đột phá Yêu Sĩ tứ trọng sơ kỳ lâu năm được, bây giờ là thời cơ tốt nhất để đưa tên này lên đường, hắn không thể nào bỏ qua.

"Tô Hồng sư huynh! Đừng đánh..Đừng đánh nữa..Song Giác Báo của chúng ta đã bj người khác lấy đi mất rồi!"

Đang khi Tô Hồng cùng Trần Tiên Phượng hai người đang xúc thế để cho Hoàng Ngữ một kích chí mạng thì Tô Trục Lưu bổng nhiên chạy tới, hắn trên thân hiện tại rất là nhiều vết thương, hớt hơ hớt hải chạy đến ngăn cản Tô Hồng đám người tiếp tục động thủ.







"Như thế nào có thể? Tô Trục Lưu! Thật ra là xảy ra chuyện gì?"

Lời nói của Tô Trục Lưu vừa rồi, Tô Hồng nghe như sấm sét bên tai, hắn đưa mắt về phía vị trí thi thể của Song Giác Báo, đúng là không còn thấy thi thể của con Dị Thú kia đâu, ngay cả đám người Tô gia bọn họ, cũng là đã chết sạch, chỉ còn cái này Tô Trục Lưu, đây là có chuyện gì xảy ra.

Nên nhớ hắn dù đang cùng Hoàng Ngữ giao chiến, nhưng mà vẫn luôn là để ý đến Song Giác Báo bên kia.

Chỉ có một khoảnh khắc hắn mất tập trung, kia là vừa rồi cùng Hoàng Ngữ đấu nhau chết sống chiêu cuối, khoảnh khắc đó diễn ra không đến ba giây kể cả khi hắn dùng Đan Dược trị thương.

Chỉ ba giây mà thôi, đối phương liền diệt hết Tô gia người, đem Song Giác Báo lấy đi, loại này thực lực cùng tốc độ nghĩ đến thôi cũng làm cho hắn lạnh sống lưng!

"Nhanh nói ra cho tao biết, nếu không tao giết mày!" Trần Tiên Phượng cũng nhanh chạy đến, nắm lấy cổ áo của Tô Trục Lưu, giận dữ lên tiếng hỏi.

Không chỉ là Tô gia người, mà ngay cả Trần gia bên này bọn họ người cũng bị đối phương diệt sạch.

Trong đó ngay cả Trần Lạc Phong cũng toi mạng mất rồi. Những tên đệ tử khác có chết thì cũng không có sao, nhưng Trần Lạc Phong chết lại có vấn đề rất lớn, tên này hậu trường không nhỏ, trước khi đi còn được Trần Hộc nhờ nàng chăm sóc một hai, đây là một tên Chấp Sự rất là thân thiết với lại Trần Thanh Lang, một Nội Viện Trưởng Lão khá có máu mặt tại Trần Phủ.

Trần Hộc lời nói, xem như gửi gắm cũng không quá, nàng còn nhận của đối phương một ít chỗ tốt, bây giờ Trần Lạc Phong đã không còn, nàng trở lại Trần Phủ làm sao có thể ăn nói với lại người ta đây.

Chưa tính đến chuyện Song Giác Báo cũng bị đối phương mang đi mất, đây có thể nói là tổn thất thảm trọng, không tìm được hung thủ tính sổ, nàng làm.sao có thể cam lòng trở về đây.

"Tô Hồng sư huynh!Tiên Phượng sư tỷ, đối phương là một cái Yêu Sĩ nhị trọng cường giả?"







"Không thể nào?" Lời này là do Tô Hồng phát ra.

Hắn sao có thể tin tưởng, một cái Yêu Sĩ nhị trọng lại có thể trong vòng vài giây ngắn ngủi tại dưới ánh mắt của hắn làm nhiều chuyện như vậy được, dù là Yêu Sĩ tam trọng sơ kỳ hắn còn không có tin tưởng nữa là.

"Tôi không có nói dối, khí tức trên người của đối phương phát ra đúng thật là Yêu Sĩ nhị trọng! Nhưng có điều thân pháp Yêu Kỹ của đối phương lại cực kỳ cao, tôi còn chưa kịp nhìn rõ thì đối phương đã làm xong tất cả mọi chuyện rồi!" Tô Trục Lưu biết là hai người này không có tin, liền là lên tiếng giải thích cặn kẽ nói.

Hắn lúc đầu nhìn thấy khí tức của đối phương, đúng là cũng có chút khinh thường thật, như cả đám bọn họ đánh không lại, trước khi chết la lên vẫn là có thể, nhưng đối phương ra tay quá nhanh, thân pháp như quỷ mị, hắn không nhìn thấy được thứ gì, có thể chạy đến nơi này báo tin, đó cũng là may mắn cho hắn quá rồi.

"Có thể làm được như thế! Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ của đối phương thấp nhất cũng tại đại thành chi cảnh!" Trần Tiên Phượng sau khi xác nhận Tô Trục Lưu Không có nói dối cũng liền buông ra Tô Trục Lưu.

Tên Tô Trục Lưu này không có lý do gì gạt nàng, nói tên này ra tay diệt đi tất cả đám người rồi lấy đi Song Giác Báo, đây không khác gì chuyện thiên phương dạ đàm.

Tên vô dụng này còn chưa có cái bản lĩnh đó. Nàng là tin tưởng lời của tên này hơn.

Theo như nàng nghĩ, đối phương chỉ lấy Yêu Sĩ nhị trọng tu vi tại ngay trước mắt mấy đại cao thủ như nàng có thể làm được lưu thủy hành vân, Không để lại chút nào dấu vết, điều này chứng tỏ đối phương tạo nghệ Yêu Kỹ vô cùng cao thâm, nàng đây là không phải là đối thủ.

"Chết..! Thằng chó Hoàng Ngữ kia đã chạy mất!"

Tô Hồng mãi tập trung vào tên thần bí cao thủ ra tay ám toán bọn họ, khi hắn nhìn lại, đã không còn nhìn thấy được Hoàng Ngữ tên kia đâu, rất lớn khả năng là Hoàng Ngữ nhân lúc mấy người bọn họ mãi suy nghĩ về Song Giác Báo một chuyện liền là đã chuồn êm rồi.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.