Chương trước
Chương sau


Ngắm nghía thấy Trần Vân Thanh thật sự không có sao, cơn giận của Nghiêm Linh Nhi lại trào lên, nàng hừ lạnh một tiếng đay nghiến.

Có điều nàng cũng không có cùng Trần Vân Thanh ra tay nữa, tên này cũng thảm lắm rồi, có thêm ít quyền cũng chẳng ích lợi gì, nàng cũng không thực sự là giận hắn.

"Không dám..! Đương nhiên là không có dám!"

Trong hoàn cảnh này, Trần Vân Thanh nào có dám nói một chữ có, hắn lấy lòng của cô gái này còn không hết nữa là.

Có điều hắn cũng là không biết, lời nói vừa rồi của hắn cùng Nghiêm Linh Nhi đối thoại, cứ như một đôi tình lữ đang cãi nhau, bạn gái đang giận, cần nam nhân xuống nước chiều chuộng một dạng.

Người bên ngoài nhìn vào chắc chắn là sẽ nhận ra được sự khác thường trong lời đối đáp của hai người, nhưng cả Trần Vân Thanh cũng như là Nghiêm Linh Nhi vẫn không có nhận ra đây là chuyện gì. Chỉ có thể nói người bên ngoài sáng to nhưng người trong cuộc lại u mê mà thôi.

"Ân! Hắc Địa Xà nó đi đâu rồi?"

Nghiêm Linh Nhi là nhận ra tình cảnh mập mờ của hai người bọn họ trước tiên, nhất là hiện tại nàng đang dìu tên này, tại gần kề nhau khoảng cách gần đến như thế, hơi thở nam nhân làm cho nàng đầu choáng mắt hoa, gương mặt là đỏ bừng cả lên. Tình cảnh thế này kéo dài mãi tuyệt đối là không có được, Nghiêm Linh Nhi liền là buông tay Trần Vân Thanh ra, cách xa hắn một chút, di chuyển qua cái chủ đề khác để tạm thời lẫn tránh sự xấu hổ trong lòng nàng.

"Nó là đã bị anh thu vào bên trong Túi Không Gian rồi!" Trần Vân Thanh cũng là cảm giác được không khí có chút không đúng, liền cũng thuận theo Nghiêm Linh Nhi di chuyển qua chủ đề khác nói chuyện.

Lúc hắn đến đây, nhìn còn này Hắc Địa Xà giễu võ dương oai, còn muốn làm hại đến Nghiêm Linh Nhi, hắn làm sao có thể để cho nó sống được, với thực lực của hắn hiện tại, đem một cái Nhị Giai tam phẩm Yêu Thú thu thập là chẳng có tốn bao nhiêu thời gian, sau khi diệt đi, hắn đem cái này Hắc Địa Xà bỏ vào bên trong Túi Không Gian, dùng làm tài nguyên tu hành.

Nói thật sự ra, như không nơi đây còn một cái Nghiêm Linh Nhi, hắn là đã trực tiếp dùng Dung Thiên Quyết đem con Hắc Địa Xà này luyện hóa để tăng lên thực lực của mình từ lâu rồi.

"Bên kia Thiệu Dận Vân, hắn...!" Nghiêm Linh Nhi theo quán tính lên tiếng hỏi, chỉ là lời nói ra một nữa, nàng liền là ngừng lại, trong lòng thầm mắng mình ngốc.

Nếu như Trần Vân Thanh đã về đến nơi đây, như vậy trận chiến giữa y cùng Thiệu Dận Vân, y là đã dành chiến thắng rồi, Thạch giờ này đang xuống Âm Minh Giới báo danh từ lâu, nàng đi hỏi những chuyện này để mà làm cái gì.

"Linh Nhi! Chúng ta quay trở lại Chấn Nam Thành đi!"









Như Nghiêm Linh Nhi trong lòng đã hiểu rõ như thế, Trần Vân Thanh hắn cũng là không có cần đi giải thích quá nhiều. Nói ra sẽ làm lộ rất là nhiều bí mật của hắn, nói dối cũng có thể, nhưng trước mặt của Nghiêm Linh Nhi này, không hiểu sao hắn lại không muốn nói dối cô ta nữa.

Trần Vân Thanh ý muốn là đi tìm thêm con Hắc Địa Xà còn lại diệt luôn chi đủ bộ, hắn biết Hắc Địa Xà thường sẽ đi chung với nhau một cặp, chỉ là tình cảnh vừa rồi với Nghiêm Linh Nhi làm cho hắn bỏ đi cái ý nghĩ này.

Như lỡ hắn rời đi, Nghiêm Linh Nhi gặp phải Yêu Thú khác thì phải làm sao đây. Mang theo một cái Yêu Giả như Nghiêm Linh Nhi cũng không ổn, phải phân tâm ra để bảo hộ cho cô ta.

Quá nhiều phiền toái, thôi đưa Nghiêm Linh Nhi hồi Chấn Nam Thành trước rồi tính sau.

"Trở lại Chấn Nam Thành sao?"

Nghiêm Linh Nhi nghe phải trở lại, không hiểu thế nào, trong lòng của nàng là có chút thất lạc.

"Không sai..! Trở lại Chấn Nam Thành! Em không phải còn về gặp ông nội của mình hay sao?" Trần Vân Thanh gật đầu.

Hắn vốn muốn trở lại Chấn Nam Thành từ lâu rồi, bên kia có thứ mà hắn cần, có người hắn quan tâm, còn có kẻ thù mà hắn cần phải giải quyết.

Mấy ngày hôm nay vì có Thiệu Dận Vân truy sát, thế cho nên trở lại Chấn Nam Thành ý nghĩ hắn mới tạm gác lại, bây giờ tất cả mọi chướng ngại đã được giải quyết, tên Thiệu Dận Vân kia cũng là đã bị hắn làm thịt, cũng là lúc nên trở lại Chấn Nam Thành rồi.

"Ân! Vân Thanh đại ca! Chúng ta đi thôi!" Nghiêm Linh Nhi gật đầu.

Nàng vừa rồi khẽ liếc qua Trần Vân Thanh, ngay lúc đó nàng trong lòng cũng đã có câu trả lời vì sao mình không muốn quay lại Chấn Nam Thành rồi.

Nhưng trên đời này không có buổi tiệc nào mà không có tàn, tiễn quân ngàn dặm, rồi cũng sẽ có lúc phải chia tay, nàng nên là chấp nhận thực tế.







Hơn nữa nàng cũng hiểu, hai người bọn họ hoàn toàn là không có kết quả, tiếp tục như thế này thì có ý nghĩa gì kia chứ.

"Gào...Gào...!".

"Là Sư Loại Yêu Thú...?"

Đi ra bên ngoài hang động, Trần Vân Thanh bất chợt dừng chân, vì trước mắt của hắn có một con khá khổng lồ Yêu Sư, chiều dài cũng hơn năm mét, toàn thân màu tím, phía sau lưng còn có một đôi cánh như ẩn như hiện nữa, loại này máu tím Yêu Sư, bên trong Nam Hoang Kỳ Thư hắn chưa có nghe nói qua, có lẽ đây là một loại dị chủng Yêu Thú.

"Gừ...Gừ...!".

"Xẹt..! Súc sinh! Dám khinh thường ta...!"

Thế gian này có rất là nhiều chuyện lạ đời, có những trường hợp vừa nhìn thấy nhau xem nhau khá vừa mắt, kết nghĩa huynh đệ bằng hữu cũng chỉ trong một cái nháy mắt.

Nhưng cũng có những trường hợp, vừa nhìn thấy nhau liền là không có vừa mắt, muốn đem đối phương diệt đi một cái cho nó thống khoái.

Trần Vân Thanh cùng con Yêu Sư này chính là nằm tại trường hợp thứ hai, không hiểu như thế nào, vừa nhìn thấy con Yêu Thú này, hắn trong lòng là có một cổ chán ghét không nói nên lời.

Ánh mắt của con Yêu Sư này nhìn về phía hắn cũng không có khá giả hơn là bao, dù không nói, nhưng hắn lại hiểu rõ tên này đang là khinh thường hắn, kiểu thị hắn, dùng ánh mắt cao cao tại tại thượng quan sát hắn như quan sát một con kiến vậy.

"Xẹt..! Giao Ảnh Vượt Giang! Sát!".

Trần Vân Thanh trong lòng lửa giận ngút trời, rút trong tay Huyền Linh Kiếm ra, xuất chiêu mạnh nhất, sống mái với lại đối phương một phen.

Trong minh minh, hắn cảm nhận được đối phương rất là mạnh, ngay cả Dung Thiên Thần Ngọc cũng là có truyền lại cảnh báo cho hắn, con Yêu Sư này hiện tại không thể đối phó.







Từ trước đến nay, Dung Thiên Thần Ngọc chưa bao giờ đưa ra loại này cảnh báo cho hắn cả, ngay cả khi đối mặt với lại cường giả như là Trung Qua Phi của Nguyệt Ảnh Lâu kia, hắn cảm nhận được đối phương cực mạnh, nhưng Dung Thiên Thần Ngọc cũng không có vang lên cảnh báo, bây giờ đối với con Yêu Sư này lại đi nhắc nhở hắn thận trọng, như thế cũng là đủ hiểu, con Yêu Sư này khủng bố như thế nào.

Thông thường Trần Vân Thanh hắn rất là biết người biết mình, gặp cường giả không có khả năng đánh lại, cũng không phải là sinh tử đại thù, hắn sẽ cố gắng hết sức ép dạ cầu toàn, nhân nhượng đối phương nhiều nhất có thể. Nhưng với con Yêu Sư này thì lại ngoại lệ, từ đầu đến cuối hắn là đã không ưa đối phương, rất là muốn một kiếm đem tên này thịt đi cho thống khoái một dạng.

"Xet...Ong...Xẹt....!"

"Tiểu Sư..! Không được làm hại Vân Thanh đại ca!"

Nghiêm Linh Nhi từ trong hang động đi ra, không hiểu mô tê vì sao Trần Vân Thanh lại đi động thủ với lại con Yêu Sư kia, nhưng là nàng hiểu rất rõ bản lĩnh của con Yêu Sư này, Trần Vân Thanh đừng nói là hiện tại, dù có tu luyện một trăm năm.nữa, y cũng không phải là đối thủ của con Yêu Sư này đâu.

"Phù...Phốc...Phốc...!"

Đang muốn một cước đem con kiến hôi dám mạo phạm hắn diệt đi một cái cho đỡ chướng mắt Yêu Sư, nghe đến Nghiêm Linh Nhi lời nói, liền là thu lại cước pháp, chỉ phì mũi ra một luồng khí đánh đến Trần Vân Thanh vị trí. Không bao lâu, mọi biến ảo chiêu thức của Trần Vân Thanh liền là biến mất, luồng khí kia không mấy khó khăn đem Trần Vân Thanh đánh bay xa cả chục mét, ngay cả thanh kiếm của Trần Vân Thanh cũng là rời khỏi tay của hắn từ khi nào.

Không có bất kỳ động tác nào, chỉ thở ra một hơi, liền có thể làm cho một tên có chiến lực tương đương với lại Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ Trần Vân Thanh không có sức phản kháng liền bị đánh bay, không có một chút lực hoàn thủ nào, thực lực của con này Yêu Sư, không khỏi quá mức khủng bố một chút.

"Vân Thanh đại ca..! Vân Thanh đại ca! Anh không có chuyện gì chứ?" Căm tức liếc con Yêu Sư kia một cái, Nghiêm Linh Nhi không có quan tâm đến nó nữa, liền là đến bên cạnh Trần Vân Thanh đang bị thương bên kia, ân cần hỏi thăm lên tiếng.

"Không..Không có sao?" Trần Vân Thanh lắc đầu xua tay, ý bảo mình không có chuyện gì.

Thật sự đúng là như thế, vừa rồi con Yêu Sư kia một cái hơi thở, chỉ đem máu bầm tích tụ từ trước đến nay trong cơ thể hắn đánh đi ra mà thôi, hắn nôn ra nhiều máu như vừa rồi, chẳng qua là máu bầm, không những không có cái gì thương thế, ngược lại còn khỏe hơn trước khá nhiều.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.