Chương trước
Chương sau


Suy nghĩ cẩn thận! Hắn hiểu được, nguy hiểm của mình chưa hề qua đi. Một khi mấy người Cố Cự Cao không có tìm được người thanh niên kia. Như vậy với phong cách ngang tàng bá đạo của đám người kia, bọn chúng trong lúc nóng giận thế nào cũng sẽ tìm đến người phát tiếc lửa giận.

Người được chọn ngoài Mộ Táng hắn ra thì có thể là ai được.

Nếu như hắn không có ánh mắt bỏ qua cho cái Cổ Trận Pháp kia, mấy người đó đâu có đi đến nơi đây một chuyến uổng công.

Như hắn chịu lên tiếng làm quen tên thanh niên kia một chút, biết được đối phương tên họ thế lực, liền cũng có thể dễ dàng tìm được người.

Nhưng một lần nữa hắn lại đi bỏ qua, quá nhiều lỗi lầm như thế, mấy người họ cao không đi tìm hắn làm dê thế tội, thì có thể tìm ai được.

Trong hoàn cảnh này, hắn chỉ có thể tự cứu lấy mình, bằng mọi giá phải giúp đỡ Cao gia người tìm ra tên thanh niên kia, sau đó lấy lại quyển Trận Pháp, đưa nó cho Cố Cự Cao.

Như thế không những hắn không phải chết, còn có được một số lượng tài nguyên không nhỏ ban thưởng, đây mới là con đường sáng nhất hắn có thể đi hiện tại rồi.

...

"Lạc Hoàng Miếu! Như thế nào Trần Vân Thanh ta lại đi đến nơi này lần nửa rồi?" Đem cái Bát Phương Hổ Trận cất vào bên trong Nhẫn Trữ Vật, nhìn hoàn cảnh xung quanh, Trần Vân Thanh không khỏi kinh ngạc một tiếng.

Hắn sau khi rời khỏi Nam Hắc Thị bên kia, liền là một mực cầm lấy quyển Bát Phương Hổ Trận này ra quan sát tìm hiểu, càng tìm hiểu, hắn lại càng đắm chìm vào bên trong không thể tự mình thoát ra được, đến khi mò ra một ít manh mối dừng chân lại, liền là phát hiện ra mình đang ở nơi đây mất rồi.

"Lần sau nên cẩn thận lại một chút!"

Tạm thời đi vào bên trong Lạc Hoàng Miếu này nghĩ chân một chút tiêu hóa những gì mình đạt được từ Bát Phương Hổ Trận, sau đó liền tính tiếp bước đi thứ hai.

Nghĩ lại lần này đi đến nơi đây được cũng là có chút may mắn, như giữa đường đi mà hắn gặp phải tên cường giả nào, cho hắn một đao chẳng hạn, trong hoàn cảnh không có có phòng bị như thế, Trần Vân Thanh hắn thật sự là sẽ không có con đường sống.









Hành động vừa rồi của hắn quá nguy hiểm một chút, xem ra sau này nên hết sức hạn chế mới được, không phải lần nào hắn cũng là may mắn được như thế này đâu.

"Kỳ lạ! Ta chưa từng nghiên cứu qua Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp! Sao có thể hiểu được Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp huyền cơ được kia chứ?" Trần Vân Thanh ngồi xếp bằng tại bên trong Lạc Hoàng Miếu, hắn đôi mày hiện tại nhíu rất chặt, trăm mối cảm xúc ngổn ngang không có lời giải.

Tại Hắc Thạch Sơn bên kia, nhờ có Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng bổ trợ, hắn bỏ ra chưa đến ba ngày liền đã đạt đến Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, đem Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp Tố Ảnh Mê Trận lập ra một cách thành thục, đem đại cường giả không hiểu biết mấy về Trận Pháp Thiệu Dận Vân diệt đi.

Sau này trở lại bên cạnh Nghiêm Linh Nhi, hắn muốn xin vài quyển Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp để nghiên cứu, có thể sớm ngày đột phá Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp Sư.

Nhưng mà đáng tiếc, Nghiêm Linh Nhi bên trong Túi Không Gian không có Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp trở lên, hay vì nguyên nhân gì khác hắn không rõ, nhưng là cô ta không có đưa Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp cho hắn.

Nha đầu kia hứa, sau khi trở lại Chấn Nam Thành, liền sẽ chép ra vài quyển Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp hay thậm chí là Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp cho hắn.

Nhưng mà như cũng biết, mấy ngày sau lại xảy ra quá nhiều chuyện, hắn đây cũng là quên đi mất không đề cập đến chuyện này, ít hôm nữa gặp lại xem thế nào.

Trận Pháp Sư theo một quyển đại cương hắn có đọc qua, đẳng cấp cực kỳ sâm nghiêm cùng khó khăn đột phá, nó còn khó khăn hơn là đột phá cảnh giới tu hành khá nhiều, mỗi một cái cấp độ đều có một cái độ khó cực cao, còn là không thể nào nhảy cóc được.

Như một tên Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, y cũng chỉ là nghiên cứu bày trận Pháp Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp, cao hơn một chút liền có thể xem hiểu Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp, những người này như sờ được môn đạo, họa ra được Nhị Giai Trung Phẩm Trận Văn, bố trí được Trận Pháp, liền có thể đột phá được cảnh giới hiện tại, nhảy lên làm Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư.

Thiên tài đỉnh cấp nhất, theo như Nam Hoang Kỳ Thư ghi chép lại, đó là Lạc Hoàng Đại Đế, tại Nhị Giai sơ kỳTrận Pháp Sư có thể xem qua được Tam Giai Trận Pháp, một bước lên thắng Tam Giai Trận Pháp Sư. Có điều người như Lạc Hoàng Đại Đế vậy, Nam Hoang Chi Địa này trước đến nay chỉ có một vị mà thôi.

Còn như bình thường Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, lại đi nghiên cứu loại Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp, đây là điều cực kỳ khó khăn. Như đã nói trước, ngoài Lạc Hoàng Đại Đế là không có tính toán bên trong.







Những vị Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, chỉ sợ chưa tìm ra được đồi mối gì thì đã bị điên loạn mà chết mất rồi.

Cao cấp Trận Pháp yêu cầu cực kỳ khắc khe về lực lượng tinh thần cùng nhiều thứ khác, không phải ngươi có trong tay trận Pháp cao hơn khả năng hiểu biết của mình quá nhiều, muốn nghiên cứu liền có thể nghiên cứu được.

Trần Vân Thanh hắn hiện tại cũng chỉ là Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, tu vi cũng phải là hạng cao thâm gì, làm sao lại có thể xem hiểu được Nhị Giai Thượng Phẩm Trận Pháp, còn là Trận Pháp thời Thượng Cổ được thế này nhỉ? Tính ra bộ Trận Pháp này đã không có thua gì Tam Giai Hạ Phẩm Trận Pháp bây giờ rồi.

Nghĩ mãi hắn vẫn là không tìm ra được lời giải cho chuyện này a.

"Muốn biết mình đã trở thành Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư hay chưa, liền tìm kiếm tài liệu, họa ra Trận Văn, làm một cái Bát Phương Hổ Trận không phải là được rồi sao?" Trần Vân Thanh cũng thầm trách mình ngốc.

Hắn hiện tại có thể xem hiểu được Bát Phương Hổ Trận nơi này, thậm chí mấy cái Trận Văn hắn cảm tưởng mình vẫn có thể họa ra được, đây có thể là giấu hiệu cho thấy hắn đã bước chân vào Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư hàng ngũ.

Như còn chưa tin tưởng vào bản thân, chờ hắn tìm đủ tài liệu, đem Trận Văn làm ra, sắp xếp một cái Bát Phương Hổ Trận đi ra, thành công hay thất bại đều có thể biết được rồi hay là sao, cần gì tại nơi này lo nghĩ này nọ cho thêm phiền vậy kìa.

"Muốn lấy được tài liệu làm ra Bát Phương Hổ Trận, cũng không phải chuyện đơn giản!" Trần Vân Thanh đứng lên, trầm tư suy nghĩ.

Thượng Cổ Bát Phương Hổ Trận này có phần khác biệt với lại các loại Trận Pháp ngày nay, muốn làm ra nó, không phải là dùng Ngọc thạch hay Linh Mộc các loại kỳ vật làm Trận Kỳ, mà là phải có Hổ Cốt.

Hổ Cốt tại đây không phải là bình thường xương cốt của những loài hổ, mà là phải có Nhị Giai cửu phẩm Yêu Thú mới được.

Nhị Giai Cửu Phẩm Yêu Thú, tương đương với lại Yêu Sĩ cửu trọng thực lực của tu luyện giả, còn phải là Hổ Loại Yêu Thú, đám Yêu Thú này có chiến lực cực cao, dù là Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ cũng chưa chắc gì có thể là đối thủ của nó, lấy Trần Vân Thanh hắn chút thực lực hiện tại mà muốn đi diệt sát Nhị Giai Cửu Phẩm Yêu Thú để lấy Hổ Cốt, nói dễ hơn làm, đi đưa thức ăn cho nó thì nghe hay hơn.

"Tiểu tử.! Cuối cùng cũng tìm được mày..!"







Trần Vân Thanh đang là nghĩ đến giấc mơ bắt được Nhị Giai Cửu Phẩm Yêu Thú về cho hắn lấy Hổ Cốt làm trận, chưa biết bước tiếp theo là gì, liền tại trước mắt hắn không xa xuất hiện một người trung niên nam tử, tay cầm một thanh trường kiếm, hàn khí sâm nghiêm chỉ về phía mình.

"Ông chủ Mộ! Chúng ta..Chúng ta dường như không có cái gì khúc mắc. Ngài khí thế như vậy đến đây tìm tôi là có...Cái gì mục đích!"

Trần Vân Thanh trông thấy người đến là Mộ Táng, chủ của hàng Yêu Kỹ nhỏ tại Nam Hắc Thị bên kia mà hắn không ít lần gặp gỡ, liền là nhận ra được ngay. Nhưng mà sát khí ông ta phát ra làm cho hắn sợ, phải lùi lại phía sau mấy bước.

Trong lời nói chứa rất nhiều sự lo lắng, còn là đưa hai tay của mình đang run ra phía sau lưng, như không muốn cho Mộ Táng phát hiện ra mình đang khiếp đảm một dạng.

Đương nhiên rồi, đây là một tôn Yêu Sĩ ngũ trọng sơ kỳ cảnh giới, thực lực không có kém quá nhiều cho Thiệu Dận Vân mà hắn đã từng đối mặt tại Chấn Nam Đại Sơn bên kia.

Không chừng người này còn cường hơn, nên nhớ đối phương là hành nghề buôn bán Yêu Kỹ các loại bảo vật làm ăn, hiểu rõ về Yêu Kỹ các loại rất nhiều, tu hành cũng không ít.

Trong khi bên kia Thiệu Dận Vân quanh đi quẩn lại cũng chỉ có một cái Thiệu gia đao pháp, một loại Yêu Kỹ chỉ nằm tại Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ mà thôi.

"Giao ra quyển Trận Pháp kia, tao có thể để cho mày một cái toàn thây!" Mộ Táng nhìn phản ứng sợ hãi của Trần Vân Thanh, trong lòng rất là hài lòng.

Phải như thế mới đúng chứ, hắn đây đường đường là một tôn Yêu Sĩ ngũ trọng sơ kỳ cường giả, đi sát một cái Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ, đối phương nếu là không có lo sợ, kia mới là một vấn đề rất lớn.

Điều đó có nghĩa là đối phương có thủ đoạn chống đối lại mình, như bây giờ Trần Vân Thanh hiện tại thể hiện, làm cho hắn vô cùng an tâm.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.