Chương trước
Chương sau


Càng nghĩ Trần Hiện Lương càng cảm thấy mình suy nghĩ đúng, nhất là hắn nhìn về Trần Thanh Lang hiện tại, sát khí um tùm, thần sắc như quái vật, còn là nhìn về hắn với ánh mắt không tốt.


Loại ánh mắt này, hắn quá quen thuộc, khi muốn giết người nào, hắn cũng đều là nhìn đối phương với ánh mắt như thế, tên này thật sự muốn giết hắn đây mà.

"Ông chủ Trần..! Ông nghe tôi giải thích, chuyện không phải như vậy..!"

Trần Thanh Lang lên tiếng phân bua giải thích, hắn không phải có ý giết Trần Phú, người mà hắn muốn ra tay, chính là Trần Vân Thanh kia kìa.

Nhưng không hiểu sao, hắn xuất thủ lại đánh trúng Trần Phú, loại chuyện này quá mức kỳ lạ đi, hắn phải giải thích cho Trần Hiện Lương biết, mình là bị oan, bên trong chắc chắn có ẩn tình gì đây.

"Đừng qua đây, nếu như không, ta không có khách sáo..!"

Trần Thanh Lang không lên tiếng thì cũng thôi, một khi lên tiếng, Trần Hiện Lương là càng sợ, hắn nhìn thấy gì, Trần Thanh Lang lời nói giải thích, nhưng trên miệng cười rất là thâm trầm, gương mặt nhìn về phía hắn cực độ giữ tợn, như muốn ăn tươi nuốt sống hắn một dạng,.

Không cần tên này giải thích bất kỳ cái gì, hắn cũng biết, tên này chính là giết con hắn, còn muốn giết hắn nữa kia.

"Trần Vân Thanh? Là mày! Tất cả là tại mày bên trong giở trò quỷ, chết đi cho tao!" Trần Thanh Lang ánh mắt hướng qua bên kia Trần Vân Thanh, âm trầm đến lợi hại.

"Huyền Phong Chưởng! Sát!" Chưởng ảnh mang theo Chân Khí cường đại một lần nửa xuất hiện, Trần Thanh Lang là nhắm chuẩn vị trí của Trần Vân Thanh để mà xuất thủ.

Hắn không rõ nguyên nhân vì cái gì mình giết Trần Vân Thanh lại đánh nhầm Trần Phú, cũng như hắn không hiểu vì sao Trần Hiện Lương này bình thường vốn rất thông minh lần này chỉ vì Trần Vân Thanh nói một câu, liền là thay đổi thái độ với hắn nhanh như thế.

Khi hắn nhìn qua Trần Vân Thanh, tên này đang nở một nụ cười giễu cợt với hắn, cùng với lại ánh mắt đắc ý kia, hắn là có thể suy đoán, mọi chuyện lần này là do Trần Vân Thanh bên trong giở trò.

Chỉ cần đem Trần Vân Thanh diệt đi, tất cả đều sẽ rõ ràng, Trần Hiện Lương sẽ không có hiểu lầm hắn nữa.

Đúng là như thế, chỉ cần diệt đi Trần Vân Thanh, mọi chuyện liền có thể được giải quyết ổn thỏa cả rồi.

"Ào..ào...! Ong..Rầm...! Phốc..!".









"Trần Thanh Lang..! Ông thật là độc ác..!" Trần Hiện Lương ôm lấy ngực của mình, liên tiếp ho ra máu tươi, ánh mắt nhìn về Trần Thanh Lang chất chứa thật nhiều oán độc.

Hắn không phải là người ngu ngốc, cũng không dễ gì tin tưởng lời của Trần Vân Thanh, dù nghi ngờ, nhưng hắn trong lòng vẫn còn một tia hy vọng liền là Trần Thanh Lang sẽ không lừa hắn, mọi chuyện chỉ là hiểu lầm, có thể là do Trần Vân Thanh kia giở trò quỷ.

Nhưng một chưởng vừa rồi Trần Thanh Lang đánh lên người của hắn, liền là đem một tia hy vọng cuối cùng của hắn phá diệt, hắn nhìn rất rõ ràng, người mà Trần Thanh Lang ra tay, chính là Trần Hiện Lương hắn, mà không phải cách khá xa là Trần Vân Thanh.

Nếu như không phải tại trên người của hắn mang một bộ Nhị Giai Thượng Phẩm Hộ Giáp cấp bậc, có lẽ hắn đã chết trong tay của Trần Thanh Lang sau một chưởng vừa rồi rồi.

Lần này hắn đúng là có mắt như mù, đi tin tưởng vào một người có lòng dạ quá mức độc ác như là Trần Thanh Lang, xem ra ánh mắt nhìn người của hắn qua bao nhiêu năm nay vẫn không thể nào khá hơn được a.

"Ông chủ Trần! Ông chủ Trần..! Ông không có sao chứ, tôi là không có cố ý..!"

Trần Thanh Lang tâm loạn như ma, nhìn đến Trần Hiện Lương bị hắn đánh trọng thương thế kia, cũng là không để ý đến Trần Phú bên kia, chạy đến gần ân cần thăm hỏi.

Làm sao chuyện lại thành ra như thế này, hắn rõ ràng đã nhắm rất chuẩn vị trí của Trần Vân Thanh, cách ra Trần Hiện Lương khá xa, làm sao một lần nữa hắn ra chiêu lại trúng phải Trần Hiện Lương kia chứ.

Như tên này mà có chuyện gì xảy ra, hắn liền sẽ hối hận suốt đời, cũng là sẽ không còn người nào chịu cấp cho hắn nhiều như vậy Hạ Phẩm Linh Thạch hàng tháng để mà tiêu xài rồi.

'Cơ hội tốt..!' Nhìn thấy Trần Thanh Lang đang chạy lại gần mình, Trần Hiện Lương ánh mắt là hiện lên một tia ánh sáng, không có một chút do dự, hắn là nắm lấy ống trúc bằng ngọc vẫn còn nắm trong tay đưa lên..

"Xẹt..Xẹt..!"

"A....Phốc..!"

Từ bên trong ống trúc như có cơ quan, liền ngay khi Trần Hiện Lương kích hoạt, đầu ống trúc liền là phóng ra hai lượt châm nhỏ như sợi lông trâu, bắn về phía Trần Thanh Lang.

Tốc độ đi của hai mũi châm này quá nhanh, cự ly lại quá gần, nó lại có tác dụng hủy đi phòng ngự Chân Khí trên người của Trần Thanh Lang, nên dù Trần Thanh Lang có nhìn thấy đi chăng nữa, cũng liền là không thể nào ngăn cản được nó.







"Phốc..!".

"Tử Mẫu Đoạt Hồn...Châm..!"

Trần Thanh Lang nhìn lại hai cây châm dài tầm năm phân găm tại vị trí ngực trái của mình, hắn không khỏi tuyệt vọng lên tiếng.

Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm là một loại ám khí hết sức là độc ác, nó là độc môn ám khí của Đoạn Hồn Tông, một môn phái chuyên chế tạo ra ám khí số một số hai trên Nam Hoang Chi Địa này, nằm tại phía Nam của Đại Hán Vương Quốc.

Trong số các ám khí cơ quan do Đoạn Hồn Tông làm ra, đắt ý nhất chính là Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm này, nó có phân ra khá nhiều cấp độ, thấp nhất Nhị Giai, cao nhất lên đến Ngũ Giai, thường được ẩn giấu trong một thanh trúc nhỏ có cơ quan.

Cũng tùy theo cấp độ của ống trúc cơ quan mà bọn họ để vào bên trong đó Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm khác nhau, độc dược mạnh yếu khác nhau, nhưng có một cái điểm chung đó là nếu bất kỳ một cái tu luyện giả nào cùng cấp độ với thanh tiêu kia bị nó đánh trúng, cơ hồ là không có con đường sống, vì loại kịch độc bôi trên đó, thế gian này ngoài người của Đoạn Hồn Tông mới có thuốc giải ra, thế gian không người có thể cứu chữa.

Đồn là Ngũ Giai Đoạn Hồn Châm nếu Yêu Vương cường giả bị đánh trúng, cũng sẽ là toi mạng như thường.

Trần Thanh Lang hắn vì biết thứ mà mình trúng là Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm, thế nên hắn mới tuyệt vọng như thế, thường thì thấp nhất Đoạt Hồn Châm cũng là có Nhị Giai, tương đương với lại Yêu Sĩ cảnh giới, là chuyên dùng cho cảnh giới này.

Không cần loại cao hơn, chỉ cần nó thôi, Trần Thanh Lang hắn cũng đã không còn đường sống. Mạng của hắn xem ra là tuyệt tại nơi đây rồi.

"Rắc..!"

"Trần Thanh Lang! Ông nói không hề sai..Thứ mà ông trúng chính là Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm..!"

Trần Hiện Lương đi đến bên cạnh của Trần Thanh Lang, dùng một chân đạp toái cái cần cổ của Trần Thanh Lang, làm cho Trần Thanh Lang vốn đã tuyệt khí nay không thể nào chết hơn được nữa, sau đó hắn gằn giọng lên tiếng, nhìn thần sắc của Trần Hiện Lương giữ tợn hiện tại, đủ biết hắn đối với lại Trần Thanh Lang có bao nhiêu oán khí.

Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm này chính là thủ đoạn áp đáy hòm cường đại nhất của hắn, có thể sử dụng được ba lần, mỗi lần sử dụng ra ngay cả Yêu Sĩ cửu trọng cảnh giới cũng sẽ bị độc chết, hắn là đã dùng hết một lần trước đây để diệt đi một tôn Yêu Sĩ bát trọng nên hiểu uy lực của nó.

Trần Hiện Lương hắn biết, mình thiên phú tu hành không có cao, hắn lại nắm trong tay gia tài khá lớn, nên chắc chắn sẽ có nhiều bọn đạo chích muốn nhòm ngó để ý.

Trong hoàn cảnh như thế, ngoài chuyện dùng tiền lớn mời hộ vệ có thực lực cao ra, hắn còn là phải trang bị thêm cho mình những cái thủ đoạn để tự bảo vệ mình mới được.







Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm này chính là một trong số đó, vì để sắm được nó, hắn đã phải lặn lội nguy hiểm lên trên Mân Việt Quận tham gia một lần La Lâm Thương Hội đấu giá mới cạnh tranh được.

Hắn phải bỏ ra hơn ba mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch mới có thể mua được nó, vì hắn biết thế nào có ngày mình cũng sẽ dùng đến.

Quả nhiên ngày đó đã đến, không những một mà đến tận hai lần, nó cũng cứu mạng hắn hai lần, ba ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch bỏ ra thật sự là không có uổng phí.

"Xoẹt...Xoẹt..! Phốc....A...a...!".

Chưa hết đắt ý vì đã đem Trần Thanh Lang diệt sát trả thù cho con của mình, bi kịch lại kéo đến với lại Trần Hiện Lương, chỉ thấy một đám đao khí nho nhỏ từ bốn phương tám hướng kéo đến tập kích.


Dù là hắn phát hiện ra cũng như làm ra một chút ứng đối nhưng không có kịp, hắn chỉ có thể dựa vào bộ áo giáp trên người bảo vệ được thân thể, còn hai tay liền đã bị một đám đao khí cắt đi từ hồi nào, vết thương từ tay đứt truyền đến làm cho hắn không khỏi tái mặt, cộng thêm không thể nào cầm máu, làm cho hắn càng xanh xao hơn.

"Cái này chính là Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm lừng danh thiên hạ đây sao?"

Trần Vân Thanh hư không xuất hiện, đem cánh tay phải của Trần Hiện Lương lấy lên, tháo ra Túi Không Gian cùng ống trúc mà cánh tay tên này cầm khá là chắc, quan sát một chút, hắn không khỏi gật đầu kiên kỵ.

Từ Mẫu Đoạt Hồn Châm này Trần Vân Thanh hắn từ Nam Hoang Kỳ Thư có nghe nói qua, đây là một trong những loại ám khí độc ác bật nhất tại Nam Hoang Chi Địa nơi đây, được cất giấu bên trong Đoạn Hồn Tiêu, tức là cây tiêu trong tay của hắn đây.


Đoạn Hồn Châm một khi tu luyện giả bị đánh trúng, phải có tu vi cao trên mấy cái cấp độ, mới may ra áp chế được độc bên trong cơ thể của mình, còn đồng cấp mà nói chỉ có con đường từ vong một cái.

Vừa rồi Trần Hiện Lương lấy ra cái Tử Mẫu Đoạt Hồn Châm này đối phó Trần Thanh Lang, Trần Vân Thanh hắn thấy uy năng mà không khỏi lạnh mình.

Trần Thanh Lang vốn là Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ, một chân bước vào Yêu Sĩ bát trọng, đạt đến cảnh giới này đã có Chân Khí hộ thể rất mạnh, nhưng vẫn không thể nào ngăn cản được lực xuyên thấu của đôi châm này, cũng không thể chống lại chất độc mảy may.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.