Chương trước
Chương sau


"Đường Chủ! Ngô Tiểu Diễm đã ngất xỉu lần thứ hai, chúng ta phải làm thế nào bây giờ?"

Chấp Pháp Đường một vị thư từ quản sự tên Trần Cao, quan sát thấy Trần Túng Quyền không được vui, hắn cũng rất là sợ chọc giận đối phương vào lúc này, nhưng vì nhiệm vụ, hắn không thể không lên tiếng cho được.

Nói thật hắn là không muốn tiếp tục ghi chép về vụ án lần này chút nào, Ngô Tiểu Diễm kia chỉ là một cái cô gái mười mấy tuổi đầu mà thôi, lại bị một đám đại hán đánh cho ngất xỉu đến hai lần, nhìn vào hắn không khỏi xót xa.

Như lần người bị hành hình bên dưới là một nam nhân, một tên Nội Viện đệ tử chẳng hạn, hắn sẽ sống chết mặt bây, có điều đây là một cô gái nhỏ, còn chỉ là a hoàn, dùng hình phạt nặng như thế với cô ta, thật sự là không có thiên lý.

"Lấy nước lạnh làm tỉnh cô ta dậy!" Trần Túng Quyền không hề có một chút cảm xúc nào lên tiếng ra lệnh.

Một cô gái thì như thế nào! Một a hoàn đáng thương thì đã làm sao?

Như rơi xuống trong tay của hắn, đều sẽ không có khác người bình thường là mấy, như hôm nay hắn không thể biết được sự thật mà hắn muốn biết, đừng nói cô ta ngất đi, dù là chết đi cũng phải để cho hắn biết được đáp án.

"Hai người các ngươi lập tức lấy nước lạnh đến, làm cho cô ta tỉnh dậy đi!"

Trần Cao không thể làm gì hơn, nhìn Ngô Tiểu Diễm máu chảy đầm đìa nhưng không thể làm gì, chỉ có thể sai người làm cho Ngô Tiểu Diễm tỉnh lại.

Trong lòng hắn hiện tại chỉ thầm than, tính cách của vị Đường Chủ này ngày càng quái dị cùng vô tình rồi, không biết đến khi nào ông ta mới trở lại như xưa đây.

"Ào..Ào..!"

Hai tên đang cầm gậy nghe lệnh liền là chạy đi, nhìn động tác khá là quen thuộc, như đã làm chuyện này rất là nhiều lần rồi một dạng. Rất nhanh, nước liền là đã đưa đến, mùa đông nơi đây, thứ không thiếu nhất chính là nước lạnh.

"Ân..!".

"Ta không biết ...!"

Nước lạnh đi vào, Ngô Tiểu Diễm lập tức liền là tỉnh lại ngay sau đó, nhưng ánh mắt của nàng có chút khác thường, trên miệng nói một câu, dường như theo quán tính, câu này có thể nàng đã nói khá nhiều lần.

"Rầm..!".

"Ngô Tiểu Diễm! Bản Đường Chủ hỏi cô một lần nữa, công pháp mà cô đang tu luyện, có phải là do Nội Viện đệ tử Trần Vân Thanh truyền lại cho cô hay không?" Nhìn đến Ngô Tiểu Diễm đã tỉnh lại, Trần Túng Quyền liền là lấy thanh thước gỗ trên bàn đánh xuống mặt bàn, phát ra âm thanh kinh hồn, sau hắn liền là trầm giọng lên tiếng hỏi.

"Không có! Ta không biết! Ta không biết!" Ngô Tiểu Diễm đã nghe rõ ràng câu hỏi của Trần Túng Quyền, nhưng cũng như bao nhiêu lần khác, lần này nàng cũng chỉ nói đúng một câu như vậy, không có cái gì khác.









"Được..! Cô đã ngoan cố như vậy, đừng có trách bản tọa độc ác! Lấy kẹp tay dụng cụ đi ra!"

Trần Túng Quyền đối với lại Ngô Tiểu Diễm cực độ giận dữ, bản thân tu hành công pháp của Trần gia, lại nói mình không biết, trên đời này làm gì có cái lý như thế.

Hai lần trước hắn đã nhẹ tay với lại Ngô Tiểu Diễm, nên cô ta không biết sợ là gì, để xem lần này, cô ta còn cứng miệng được nữa không.

"Ngô Tiểu Diễm! Ta cho cô một cơ hội lần cuối, nói cho ta biết thứ mà cô đang tu hành có phải là Hành Khí Quyết của Trần gia? Có phải là do Trần Vân Thanh truyền cho cô hay không?"

Dụng cụ hành hình đã được đưa đến, trước khi hành hình, Trần Túng Quyền hỏi lại Ngô Tiểu Diễm thêm một lần nữa, cho Ngô Tiểu Diễm một cơ hội quay đầu, sau này cũng đừng có người sau lưng nói ra nói vào hắn là người không có tình nghĩa.

"Không có! Ta không biết! Ta không biết!" Ngô Tiểu Diễm lắc đầu, nàng sẽ không có nói công pháp mình tu hành là do thiếu gia đưa cho.

Nếu như không, thiếu gia liền sẽ bị khép vào tội truyền công pháp của Trần gia cho người ngoài, như thế thiếu gia liền sẽ gặp nguy hiểm, Ngô Tiểu Diễm nàng thà là chết đi, cũng không thể nào liên lụy thiếu gia được.

"Hành hình..!"

Không còn gì có thể để nói, với những người cố chấp không chịu giác ngộ như thế, dụng cụ hành hình chính là thứ làm bạn với những người này tốt nhất.

"Xin lỗi nha..! Chúng tôi chỉ phụng mệnh hành sự!"

Trước khi hành hình, Trần Mang lên tiếng nói nhỏ với lại Ngô Tiểu Diễm một tiếng, đây là việc làm thường xuyên của hắn, khi biết sau lần hành hình này có thể đối phương sẽ chết đi.

Hắn là quan sát được Ngô Tiểu Diễm sau khi nhận hai lần đòn roi đã rất suy yếu rồi, không có khả năng cô ta có thể chịu qua được lần này nữa đâu.

Với những người sắp vong mệnh dưới tay hai người bọn họ, hắn thường sẽ nói như vậy, lỡ như sau khi chết oán khí của người đó chưa tan, như vậy thì nên đi tìm Đường Chủ bọn họ là Trần Túng Quyền tính sổ, cũng không cần đến tìm hai người bọn họ đây, hai người bọn họ đây chỉ làm theo nhiệm vụ, bọn họ vô tội.

...

Biệt viện Trần Thái Thành.

"Bên Chấp Pháp Đường truyền lại tin tức, con nha đầu Ngô Tiểu Diễm kia sắp không xong rồi..! " Đuổi đi một tên người hầu vừa mới đến thông báo tin tức sau, Trần Thái Thành nhàn nhạt đối với lại Trần Côn nói.

"Thái Thành sư huynh..! Anh yên tâm đi, mọi chuyện tôi có nắm chắc..!" Trần Côn cũng là nhẹ nhàng cười.







Hắn hiểu Trần Thái Thành cũng như mấy người còn lại nơi đây lo lắng cái gì. Nhưng chuyện này không cần thiết, kế hoạch hắn đã làm ra, trừ khi Trần Vân Thanh không có biết, nếu như không, tên kia nhất định sẽ rơi xuống bẫy.

"Được..! Chúng ta chờ thêm một chút nữa đi..! Như Trần Côn đã tự tin như thế, bọn họ cũng không có truy vấn gì thêm, chờ xem diễn biến tiếp theo là được rồi.

...


"Dừng tay..!"

"Xẹt..Xẹt..A...A..!"

Đang khi hai người Trần Mang muốn hành hình kẹp tay Ngô Tiểu Diễm, một âm thanh kinh chấn từ bên ngoài truyền đến, theo sau, ánh kiếm lóe lên, cánh tay của Trần Mang cùng Trần Vũ đang chuẩn bị hành hình liền là đã bị chém đi mất, máu tươi là chảy ra không ngừng, hai người là chạy nhanh qua một bên, tránh đi cái tôn sát thần vừa mới đến.

"Thiếu...Thiếu gia.. Anh..!".

"Tiểu Diễm! Không cần nói nữa! Tất cả mọi chuyện để thiếu gia lo!"

Trần Vân Thanh đưa một viên trị thương Đan Dược cho Ngô Tiểu Diễm dùng tạm, nhìn cô gái này bộ dạng thê thảm hiện tại, trong lòng hắn là đau như đao cắt, trong đôi mắt cũng đã xuất hiện hai dòng lệ ngấn.

"Cẩu tặc! Là ông làm Tiểu Diễm của ta ra nông nỗi như vậy! Ta giết ông!".

"Xẹt...Xoẹt..!"

Trần Vân Thanh quay phắt đứng lên, hai mắt hắn là đỏ ngầu, cũng không hề quan tâm trên kia Trần Túng Quyền là nhân vật nào, hắn chỉ biết, chính là tên này đã làm hại Ngô Tiểu Diễm ra thành nông nổi như thế này, tên khốn kiếp này đáng chết.

"Hừ..! Làm loạn Chấp Pháp Đường! Dĩ hạ phạm thượng! Đáng chết..!".

"Ào ào..!"

Trần Túng Quyền nhìn đến Trần Vân Thanh tự tiện tiến đi vào Chấp Pháp Đường nhưng không thông báo, ra tay làm tổn thương Chấp Pháp Đường thành viên, còn là không để ý đến thân phận đệ tử của mình, cùng Đường Chủ Chấp Pháp Đường như hắn động thủ.

Hiện tại không cần biết đến chuyện tên này có truyền Trần gia tâm pháp cho người ngoài hay không, chỉ cần hai tội danh này, cũng là đã đủ khép Trần Vân Thanh vào tội chết rồi.

"Ong..Long..!Phập..!"







"Rầm rầm..Phốc..!"

Không có quá nhiều hoa lệ, kiếm chiêu của Trần Vân Thanh còn chưa đến được Trần Túng Quyền vài mét phạm vi, đã bị một cái phất tay của Trần Túng Quyền cho đánh bật ngược trở lại, không như những thế, Huyền Linh Kiếm đã theo Trần Vân Thanh suốt nhiễu tháng qua, cũng là tại bên trong cái phất tay kia của Trần Túng Quyền liền là đã rời khỏi tay của Trần Vân Thanh, cắm thật sâu vào một cái cột trụ gỗ lớn phía sau đại môn.

Chỉ một cái phất tay, có được thực lực có thể sánh được với lại Yêu Sĩ ngũ trọng sơ kỳ Trần Vân Thanh bại.

Bại cực kỳ là triệt để, Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ Trần Túng Quyền thực lực quá mức lợi hại, Trần Vân Thanh là không thể nào có thể sánh kịp, hai người đúng là không có cùng cấp bậc cường giả.

"Phốc..!".

"Thiếu gia..Thiếu gia! Anh..! Không có sao chứ..Đừng làm Tiểu Diễm sợ a..!"

Trùng hợp điểm là Trần Vân Thanh bị Trần Túng Quyền đánh bay rơi xuống vị trí cách Nguyễn không có xa. Ngô Tiểu Diễm nhìn thấy như vậy, ngay cả thân thể đau đớn cũng là không có màng đến, cố gắng bò đến xem Trần Vân Thanh hiện tại bị thương như thế nào rồi.

"Tiểu Diễm..! Anh không có...Phốc..!"

Dù là rất cố gắng, còn là muốn nở nụ cười thật tươi nói cho Ngô Tiểu Diễm biết mình không có sao, nhưng mà đáng tiếc, thương thế trong người quá nặng, liền là bán đứng đi Trần Vân Thanh lời nói, hiện tại bên trong cơ thể của mình, lục phủ ngũ tạng đang là bị chấn động kịch liệt, dường như muốn lệch vị đến nơi.

Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng dù liên hồi quán chú trị thương, nhưng trong một thời gian ngắn như thế, là.không hề có hy vọng gì.

Hiện tại hắn là đã biết, thực lực của mình cùng Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ là chênh lệch lớn đến như thế nào rồi, một kích vừa rồi của Trần Túng Quyền, không phải là Trần Vân Thanh hắn có thể chống lại được.

"Thiếu gia...! Là Tiểu Diễm hại anh..! Ô..Ô..!" Ngô Tiểu Diễm ôm lấy thân thể của Trần Vân Thanh, hai hàng nước mắt là chảy dài, bên trong là chứa vô tận hối hận quang mang.

Như không phải nàng muốn tu luyện, thiếu gia cũng là sẽ không có truyền Yêu Quyết cho nàng, không phải nàng bị người ta đưa đến đây, thiếu gia cũng sẽ không vì cứu nàng mà liều mạng, đến nổi ngay cả mạng sống cũng sắp không còn.

Tất cả đều là tại nàng, một nha hoàn xấu xí như nàng, nên là chết đi sớm cho rồi, sẽ không có chuyện như ngày hôm nay, không hại thiếu gia bị chết, tất cả đều là tại nàng mà ra..

"Trần Vân Thanh! Cậu thân là Trần gia đệ tử, lại đi đã thương người của Trần gia trước Chấp Pháp Đường, còn ra tay hành thích bản tọa, bây giờ ta phán cậu tội chết, cậu có phục tùng..?"

Trần Túng Quyền đi xuống bên dưới, cách Trần Vân Thanh không đến ba mét, dùng nghiên khắc lời nói lên tiếng vấn tội.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.