Chương trước
Chương sau


"Két.!"

Tộc Trưởng...! Đại Trưởng Lão...! Có đại sự phát sinh...!"

Âm thanh cửa thư phòng vừa mở ra, Trần Túng Quyền một bộ gấp gáp cùng sợ hãi chạy nhanh đi vào. Trên người còn toát ra khá nhiều mồ hôi lạnh. Chảy ròng ròng đầy mặt, có điều Trần Túng Quyền cũng không có thời gian đem nó lau.

"Túng Quyền Trưởng Lão! Có chuyện gì có thể từ từ nói!"

Trần Tiêu Thiên cùng Trần Đình Cương đưa mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương đều biểu thị sự ngưng trọng.

Hai người bọn họ hiểu tính cách của Trần Túng Quyền, tên này gặp phải chuyện gì cũng luôn lấy trấn tĩnh làm đầu, rất ít khi hoang mang như hiện tại, mà một khi y thể hiện ra loại này thần sắc, chắc chắn là đã có đại sự phát sinh.

"Hồi Tộc Trưởng...! Phó Đường Chủ Chấp Pháp Đường cùng đám người Mang gia nội gián biến mất..! Ta nghi bọn họ đã lành ít dữ nhiều!" Trần Túng Quyền cung kính hướng Trần Tiêu Thiên hội báo.

Hắn đi mà quay lại, cũng chính là vì chuyện này.

Trở lại Chấp Pháp Đường bên trong, hắn nghĩ là Trần Hạm Bân đã bắt đám người Mang Cán về quy án rồi, hắn chỉ việc khảo hình lấy thông tin là được.

Nhưng không, đám người mà hắn gặp tại Chấp Pháp Đường không phải là Trần Hạm Bân đám người, mà là một đám Nội Viện Đường Trưởng Lão, bọn họ nói cho hắn biết, bên kia căn biệt viện số năm mươi hai của Trần Thái Thành đã xảy ra đại chiến, dấu vết để lại, bọn họ nghi ngờ Trần Hạm Bân cùng Mang Cán đám người đã bị diệt trừ.

Tin tức chính xác còn phải điều tra thêm, nhưng hắn tin vào lời nói của đám người Nội Viện Đường, rất lớn khả năng là Trần Hạm Bân đã không còn rồi.

"Hạm Bân Trưởng Lão xảy ra chuyện..!" Trần Tiêu Thiên hai người ánh mắt từ ngưng trọng chuyển sang kinh sợ.

Mấy người Mang Cán có chết thì cũng thôi, nó chẳng thể gây ra sóng gió gì cho Trần gia, chết đi càng tốt.

Nhưng Trần Hạm Bân không giống, Trần Hạm Bân tại Trần Phủ cũng là một đại cường giả, dựa vào Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ liền đã từng chiến thắng Yêu Sĩ bát trọng cường giả, là hạch tâm bồi dưỡng cao thủ của Trần gia bọn họ, tương lai chức vụ Đại Trưởng Lão sẽ khó thoát khỏi tay của Trần Hạm Bân.

Một người như thế, bỗng nhiên không còn, đây là một đòn giáng cực nặng vào Trần gia bọn họ, không thể nào xem thường cho được.

"Là do người nào ra tay..!"









Trần Tiêu Thiên hiện tại chỉ tập trung vào chuyện Trần Hạm Bân bị hại, những chuyện khác hắn liền gạt qua một bên, ngay cả muốn đối phó với lại Trần Vân Thanh như thế nào, hắn cũng bỏ qua hết.

So với lại chuyện của Trần Hạm Bân mà nói, Trần Vân Thanh bên kia chỉ là muỗi, không đáng nhắc đến.

"Hồi Tộc Trưởng..! Hung thủ là ai hiện tại chưa thể điều tra ra, có điều...!" Trần Túng Quyền nói đến hung thủ một dạng, hắn trở nên khá ấp úng, như có điều gì khó nói một dạng.

"Túng Quyền Trưởng Lão! Trời có sập xuống liền có Trần Đình Cương ta chống, có chuyện gì ông cứ việc nói ra..!" Trần Đình Cương khí giận công tâm, thật rất muốn tiến lên bồi cho Trần Túng Quyền này một chưởng.

Y không nhìn thấy cả hắn cùng Trần Tiêu Thiên đang cực độ sốt ruột muốn biết xem tên to gan lớn mật nào dám diệt đi Trưởng Lão của Trần gia bọn họ hay là sao?

Tại thời điểm này có chuyện gì liền nói ngay đi, chần chừ lấp liếm làm cái quái gì thế không biết.

"Tộc Trưởng..! Đại Trưởng Lão..! Người ra tay đem Hạm Bân Trưởng Lão diệt đi có thể là một vị Trận Pháp Sư....Còn là cao giai Trận Pháp Sư..!" Trần Túng Quyền cắn răng nói ra sự thật đến.

Đây là do đám kia Nội Viện Đường Trưởng Lão nơi đó điều tra đưa ra kết luận, bọn họ bên trong có người từng đọc qua nhiều quyển Trận Pháp thư tịch, dựa theo thư tịch ghi lại cùng những dấu vết để lại, bọn họ suy đoán ra tay chính là một tôn Trận Pháp Sư.

Trần Túng Quyền hắn sau khi nghe kết luận này cũng không mấy tin tưởng, nên là đã địch thân đến biệt viện kia điều tra lại một lần, cùng lời khai của mấy tên đệ tử có mặt khi đó, hắn là tin tưởng, ra tay diệt đi Trần Hạm Bân đúng là một vị Trận Pháp Sư thật.

"Trận Pháp Sư...!"


Nghe đến cái tên này từ miệng của Trần Túng Quyền nói ra, Trần Tiêu Thiên hai người lâm vào trầm mặc, khí thế muốn tìm hung thủ trả thù cũng liền yếu đi khá nhiều.

Tất cả bọn họ đều là cự đầu của Chấn Nam Thành, nên đối với Trận Pháp Sư chức nghiệp này cũng liền là hiểu khá rõ, không có mù mờ như những ngày ngoài kia.

Được gọi là Trận Pháp Sư, đương nhiên là đám người kia dùng Trận Pháp để diệt địch rồi.

Hiện tại hai người bọn họ cũng là hiểu, vì sao Trần Túng Quyền lại ấp úng như thế, Trận Pháp Sư vốn là những người có bản lĩnh quỷ thần khó dò, còn là cao giai Trận Pháp Sư, như thế càng là khủng bố.

Như một vị Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư, thân phận địa vị của người đó không kém gì Trần Tiêu Thiên.







Đáng sợ chỗ Chấn Nam Thành không có Trận Pháp Sư, Trận Pháp Sư chỉ xuất hiện những tòa thành trì xung quanh cùng Mân Việt Quận Thành.

Như người diệt đi Trần Hạm Bân là đến từ những tòa thành xung quanh thì cũng thôi, nhưng nếu nó đến từ Mân Việt Quận Thành, thế thì chuyện này liền nguy hiểm.

Ai cũng biết, những tên Trận Pháp Sư xuất hiện tại Mân Việt Quận Thành, không những Trận Pháp tạo nghệ cao thâm mà hậu trường bọn họ cũng cực kỳ cứng rắn, những tôn này là Trần gia tuyệt đối không thể nào trêu chọc được.

"Tộc Trưởng..! Không lâu trước đây ta có nghe nói đến một tin tức, Cổ gia nhị thiếu đã đến Chấn Nam Thành này...!"

Trần Đình Cương nói đến đây, liền là im lặng không nói tiếp nữa, hắn biết Trần Tiêu Thiên là sẽ hiểu dụng ý của hắn là gì.

'Trần Hạm Bân vì sao lại đắc tội với lại tồn tại khủng bố như thế này..?' Trong lòng Trần Tiêu Thiên vừa kinh vừa giận.

Thân là Trần gia tộc trưởng, đối với những đại thế lực bên trên Mân Việt Quận Thành, hắn đương nhiên là hiểu rõ hơn ai hết, đặt biệt là Cổ gia, gia tộc số một số hai tại Mân Việt Quận Thành, đây là gia tộc mà nhiều lần đi lên Mân Việt Quận Thành, hắn thường có ý muốn dựa vào, nhưng vẫn không được chấp nhận.

Còn về Cổ Cự Cao, người này thiên phú tu hành không phải rất cao, nhưng tạo nghệ Trận Pháp lại khá là nỗi bật, hiện tại nghe đồn là đã đạt đến Nhị Giai Trung kỳ Trận Pháp Sư cấp độ, còn là đệ tử của Lỗ đại sư, một tôn Tam Giai Trận Pháp Sư hậu kỳ cảnh giới.

Trần Đình Cương đây là nghi ngờ người diệt đi Trần Hạm Bân chính là Cổ Cự Cao.

Như Cổ Cự Cao đang ở Chấn Nam Thành này, Trần Tiêu Thiên hắn nghĩ khả năng cũng rất là cao.

Lấy tạo nghệ Trận Pháp của y, diệt đi Trần Hạm Bân có lẽ sẽ không có bao nhiêu khó khăn, nhất là Chấn Nam Thành này không có tôn Trận Pháp Sư lợi hại nào cả.

"Túng Quyền Trưởng Lão..! Ra bên ngoài thông báo, Trần Hạm Bân là nội gian do Mang gia phái người đến, thân phận y đã bị chúng ta phát hiện, liền đã xử lý..!"

Bây giờ không phải là lúc nghĩ đến chuyện Cổ Cự Cao vì sao lại ra tay đem Trần Hạm Bân diệt hay là Trần Hạm Bân đắc tội với lại Cổ Cự Cao này nọ, cấp bách hiện tại là giải quyết hậu quả mà chuyện này để lại cái đã.

Cổ Cự Cao có thù riêng với lại Trần Hạm Bân, nhưng y chỉ diệt có mỗi Trần Hạm Bân mà thôi, không liên quan đến những người khác, đây là một đại hỷ sự đối với hắn cũng như Trần gia.

Hắn là hiểu được đến, người như Cổ Cự Cao, muốn diệt đi Trần gia bọn họ, tuyệt đối không tốn nhiều sức, chỉ cần phái ra một vị Yêu Sư cường giả đến là được rồi, y không làm như thế, nói rõ Trần gia bọn họ có hy vọng.







"Tộc Trưởng anh minh!"

Lần này Trần Đình Cương vô cùng đồng ý với lại quyết định của Trần Tiêu Thiên.

Nói thật ngay khi nghĩ đến người ra tay diệt đi Trần Hạm Bân có thể là Cổ Cự Cao, hắn trong lòng là đã lo sợ hồi lâu, rất sợ Cổ Cự Cao sẽ nhân cơ hội này đem Trần gia bọn họ một mẻ diệt sạch, may mắn chuyện này không có xảy ra.

"Vâng.....! Tộc Trưởng..!"

Trần Túng Quyền thật sự không muốn nhận cái nhiệm vụ này, cũng như không có đồng ý với lại cách làm không có tình người của Trần Tiêu Thiên hai người.

Trần Hạm Bân là phó thủ của hắn, là trực hệ dòng chính của Trần gia, thân thế của y hắn là đã điều tra quá kỹ càng, không hề là nội gián tại đây, không những như thế, Trần Hạm Bân còn là làm ra không biết bao nhiêu công lao cái thế cho Trần gia.

Hiện tại Trần Hạm Bân đã bị người ta diệt, cũng biết được hung thủ là ai, gia tộc không những không tìm đối phương trả thù, ngược lại vì muốn rũ bỏ quan hệ, đem Trần Hạm Bân trục xuất khỏi gia tộc, còn đẩy cho Trần Hạm Bân cái tội nội gian, phản tộc, đây là điều mà hắn rất khó chấp nhận.

Vì tình đúng là hắn không cam tâm, nhưng về lý hắn lại không thể chính diện đứng ra phản đối quyết định này được.

Trong lòng hắn rất là hiểu, Cổ gia là một cái quái vật khổng lồ mà không phải Trần gia bọn họ có thể đối phó, hy sinh đi một cái Trần Hạm Bân, làm vừa lòng vị kia Cổ công tử, âu cũng là chuyện không thể nào làm khác hơn, gia chủ cùng Đại Trưởng Lão đây là lấy đại cục làm trọng.


Qua chuyện này, chỉ có thể đối xử tốt với lại người nhà của Trần Hạm Bân một chút, xem như là bồi thường một phần nào đó cho Trần Hạm Bân chi mạch này.

"Đại Trưởng Lão..! Chúng ta nên đối với lại bên ngoài, cùng Mang gia chính thức khai chiến...!" Chở cho Trần Túng Quyền rời đi không bán lâu, Trần Tiêu Thiên chính thức lên tiếng khai chiến cùng Mang gia đám người.

"Tộc Trưởng nói không sai..! Ta lập tức ra bên ngoài thông báo..!"

Trần Đình Cương nghe Trần Tiêu Thiên lời nói vừa rồi có chút ngẩn người, nhưng ngay sau đó, hắn liền hiểu được dụng ý của Trần Tiêu Thiên qua lời nói vừa rồi là gì.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.