Trần Vân Thanh nhìn Thái Na Trát bộ dáng như thế, cũng là hừ lạnh một tiếng.
Tuy nhiên, hắn không có tiếp tục dùng tinh thần lực điều khiển Sinh Tử Cấm tra tấn Thái Na Trát nữa.
Không phải là vì Trần Vân Thanh nhân từ gì, mà hắn nhận ra được, Thái Na Trát đã chạm vào giới hạn của sự chịu đựng rồi, nếu như còn tiếp tục nữa, e là linh hồn nó cũng nhanh chóng sụp đổ mất thôi.
Hắn còn cần Thái Na Trát này giúp cho mình chút chuyện sau này, muốn lấy mạng của cô ta mà nói cũng không cần phải chờ đến bây giờ.
"Chủ nhân..! Xin hỏi..! Anh làm sao có thể làm được như vậy..?"
Thái Na Trát trải qua một trận Sinh Tử kiếp sau, bây giờ là đối với Trần Vân Thanh sợ hãi vô cùng, vốn là cũng không có muốn nói nhiều làm cái gì, sợ sẽ đụng đến thằng khốn này không vui, mình sẽ phải chịu mệt
Nhưng lòng hiếu kỳ thôi thúc nàng, hôm nay mà không có được đáp án, chỉ sợ sẽ lưu lại tâm ma trong long ngày sau tu luyện sẽ gặp phải nguy hiểm, nên nàng muốn liều mạng hỏi một câu.
"Ta là Tam Giai Trận Pháp Sư..! Câu trả lời này cô đã hài lòng rồi chứ..?"
Dù sao con Hồ Ly này sau này cũng theo mình một thời gian khá dài, một ít bí mật của mình thế nào nó cũng biết, thôi thì tiếc lộ cho nó biết sớm một chút, cũng không có vấn đề gì.
"Má ơi..!"
Thái Na Trát ánh mắt co lại, nhìn Trần Vân Thanh với ánh mắt kiên kỵ càng thêm sâu đậm.
Nàng đánh giá Trần Vân Thanh rất cao, nhưng đó cũng chỉ là tương lai sau này, còn hiện tại không được khả quan cho lắm.
Nhưng bây giờ, nàng biết mình đã nhầm, tên Trần Vân Thanh này thiên phú quá mức là biến thái đi.
Tam Giai Trận Pháp Sư, khi chỉ mới mười mấy tuổi, cái thành tích này ở một gia tộc thiên về Trận Pháp như là Lạc gia, cũng là hiếm thấy như lá mùa thu, không nghĩ đến Trần Vân Thanh lại đạt đến.
Giờ đây, nàng cũng hiểu mình đã bại trận ở nơi nào rồi, với một tên Tam Giai Trận Pháp Sư, việc tên này thay đổi Sinh Tử Cấm Chế là chuyện quá đơn giản, mấy người không phải chuyên về Trận Pháp như nàng, làm sao có thể phát hiện ra được.
Thất sách quá, không ngờ Thái Na Trát nàng lại thất bại trong hoàn cảnh này, trong tay một tên Yêu Sĩ, Tam Giai Trận Pháp Sư, có thể nói là lật thuyền trong mương, đáng tiếc nàng không có cơ hội để sửa chữa sai lầm.
"Cô là Yêu Tôn cường giả..?" Trần Vân Thanh vừa đi đến Sinh Thiết Đỉnh, vừa lên tiếng hỏi.
Hắn đạt được hoàn toàn thắng lợi, ngoài chuyện mình có tạo nghệ Trận Pháp khá cao ra, còn một nguyên nhân nữa là do có thể tìm được Thức Hải của đối phương.
Không, phải nói là Thái Na Trát này đã tự nguyện mở ra Thức Hải của mình, để cho hắn đánh Sinh Tử Cấm Chế vào bên trong mới đúng.
Mà người có thể cảm nhận được Thức Hải, có thể khai mở nó, cũng chỉ có Yêu Tôn cường giả trở lên mới có thể làm được.
Những cái này Trần Vân Thanh biết được là từ Phương Hùng người kia chỉ bảo a.
"Yêu Tôn...? Vâng...Chủ nhân..!" Thái Na Trát nghe Trần Vân Thanh nói như vậy, trong lòng là một trận đậu đen rau muống.
Yêu Tôn..! Cái cảnh giới sâu kiến này mà tên khốn kiếp Trần Vân Thanh này vẫn có thể nói ra được khi hỏi tu vi của nàng.
Loại cảnh giới này nàng đã vượt qua từ đời thủa năm nào, trong mắt của nàng bây giờ, Yêu Tôn chỉ là dạng con sâu cái kiến, so với con kiến hôi Trần Vân Thanh này, Yêu Tôn chỉ là một con kiến lớn hơn một chút, tiện tay nàng có thể đem nó diệt.
Có điều nàng cũng không đi phản bác lại lời nói của Trần Vân Thanh mà làm cái gì..
Tên này mang tiếng là chủ nhân bây giờ của nàng, nhưng tu vi chỉ có Yêu Sĩ, cách cảnh giới tối cao của nàng hàng tỷ km, có nói ra y cũng chẳng thể hiểu, còn làm cho y hỏi tới hỏi lui thêm phiền, thôi thì cứ nhận đại nó đi vậy.
"Cô vốn là một con người..! Sao lại biến thành Hồ Ly như vậy..?" Trần Vân Thanh lấy tay sờ vào Sinh Thiết Đỉnh, đồng thời cũng vô tình hỏi Thái Na Trát một câu.
Sinh Tử Cấm Chế đi vào bên trong linh hồn của Thái Na Trát, khi đó Trần Vân Thanh có thể quan sát được, bản thân Thái Na Trát vốn là một con người, còn là rất xinh đẹp nữa, như hoa nhường nguyệt thẹn cũng không quá, so với lại Ngô Tiểu Diễm cũng không có kém bao nhiêu.
Cô ta xinh đẹp đến như thế, lẽ dĩ nhiên không muốn trở thành Yêu Thú rồi, còn cảnh giới lại rơi xuống quá mức là thấp kém, mấy chuyện này, Trần Vân Thanh hắn thật sự là nghĩ không ra.
"Chủ nhân...! Đây là mệnh lệnh sao..?"
Thái Na Trát trầm mặc một hồi, sau đó đưa ánh mắt đáng thương nhìn về phía Trần Vân Thanh.
"Bỏ đi..! Nếu cô không muốn trả lời thì thôi..!"
Đối diện với ánh mắt tràn đầy đau thương của Thái Na Trát, không hiểu tại sao Trần Vân Thanh lại mềm lòng.
Chuyện Thái Na Trát từ người biến thành yêu, bên trong này chắc chắn có tồn tại một câu chuyện thương tâm nào đó, câu chuyện này đối với lại Thái Na Trát có thể là vết thương lòng to lớn mà cô ta không muốn nhắc đến.
Ai trong lòng cũng có bí mật cùng lời khó nói của mình, nếu như Thái Na Trát không muốn, Trần Vân Thanh hắn cũng không có ép buộc.
"Cám ơn chủ nhân đã hiểu cho..!" Thái Na Trát trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
May mắn Trần Vân Thanh không có đi chuyên sâu hỏi nàng tiếp về chuyện này, nếu như không, nàng cũng chỉ có con đường tự sát mà thôi.
"Phải rồi...! Chủ nhân..! Ngài muốn nghe những điều kỳ thú bên Chủ Đại Lục hay không..? Ta nguyện ý kể cho ngài nghe..!"
Thái Na Trát nhảy một cái, bay lên chiếc Sinh Thiết Đỉnh, đứng trước mặt Trần Vân Thanh, vui mừng cất lên tiếng hỏi.
Chỉ cần Trần Vân Thanh không hỏi đến quá khứ bi thương của nàng, y muốn biết cái gì, nàng cũng nguyện ý cho y biết cả, xem như là trả ân đi.
Nàng nhớ lại, Trần Vân Thanh vừa rồi không giết nàng, không phải là y muốn biết về chuyện của Chủ Đại Lục hay là sao. Nàng rất là hân hạnh nói cho hắn biết.
Nhưng cũng giới hạn thôi, những chuyện thường ngày bên Chủ Đại Lục, còn tầng cao hơn, tạm thời không thể, nhìn lại tu vi Trần Vân Thanh hiện tại, biết nhiều quá sẽ không có tốt.
"Không cần..! Bây giờ không phải là lúc thích hợp..!" Trần Vân Thanh lắc đầu.
Hắn đúng là muốn biết nhiều chuyện liên qua đến Chủ Đại Lục, đây là một thế giới mà ngay cả Phương Hùng cũng từng trăm phương ngàn kế muốn đến, đối với nó, Trần Vân Thanh mang theo nồng đậm hứng thú.
Nhưng nhìn lại cảnh giới hiện tại của mình, chỉ là Yêu Sĩ thất trọng cảnh giới, ngay cả Yêu Sư hắn còn chưa có đột phá nỗi.
Ra được Chấn Nam Thành hay Mân Việt Quận cũng còn thời gian rất là dài.
Biết những thế giới rộng lớn hơn có ích lợi gì đâu, nói không chừng nghe đến những cường giả quá khủng bố nơi đó, làm cho hắn sinh ra tâm lý e ngại hay tự ti, như vậy cũng không được hay cho lắm.
Tốt nhất sau khi mình rời đi được Nam Hoang Chi Địa nơi đây, hay là Thiên Nam Đại Lục, khi đó mới nghĩ đến chuyện tìm hiểu Chủ Đại Lục cũng còn không có muộn.
Với lại biết sớm hay muộn gì thì hắn cũng là sẽ được biết mà thôi, dù sao, Thái Na Trát này cũng không thể nào chạy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn mà.
"Vâng..! Khi nào cần đến, Na Trát luôn nguyện ý nói cho chủ nhân..!" Có chút thất vọng, tuy nhiên Thái Na Trát rất nhanh liền bình thường trở lại, nàng là cũng có phần hiểu được Trần Vân Thanh bây giờ đang suy nghĩ cái gì.
Khi tin tức vượt qua quá nhiều sự hiểu biết của mình, có biết được cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Đồng thời, nàng cũng là có chút bội phục khả năng kiềm chế bản thân của y.
Nên biết không phải ai cũng có thể chịu đựng được cám dỗ về Chủ Đại Lục bên kia, nhất là đối với những khu vực tu luyện văn minh kém xa Chủ Đại Lục.
"Ong..! Cũng là lúc nên luyện hóa Sinh Thiết Đỉnh rồi..!"
Trần Vân Thanh không quan tâm đến Thái Na Trát nữa, hắn nhỏ một giọt máu đi vào vị trí trung tâm của Sinh Thiết Đỉnh, đem Cấm Chế thuộc về mình đánh vào, từ đây về sau, Sinh Thiết Đỉnh nó là vật của Trần Vân Thanh hắn, trừ khi hắn nguyện ý, hoặc không còn trên đời này nữa, nếu không không có người nào có thể lấy đi Sinh Thiết Đỉnh của hắn.
Nhận chủ Sinh Thiết Đỉnh là một chuyện, có thể sử dụng được bao nhiêu thực lực của nó, đó là dựa vào Trần Vân Thanh hắn.
Bây giờ hắn đang ngồi xếp bằng, đưa tinh thần lực của mình đi vào bên trong, tiến hành luyện hóa Cấm Chế bên trong, việc mà đáng ra là hắn có thể làm từ cách đây cả tiếng đồng hồ trước, nhưng vì sự xuất hiện của Thái Na Trát, đã làm cho Trần Vân Thanh hắn phải trì hoãn cho đến bây giờ.
Giờ thì không còn người nào có thể ngăn cản hắn được nữa, hắn có thể chuyên tâm luyện hóa được Sinh Thiết Đỉnh rồi.
....
Chấn Nam Thành! Trấn Thùy Các..!
"Hai đứa tụi bây nói là người lấy đi Uẩn Hồng Sâm của tao là Trần Vân Thanh..?"
Cổ Cường gương mặt không hề có một tia cảm xúc, lạnh lùng lên tiếng hỏi Trần Hành cùng Trần Phục. Nhất là Trần Phục, là đối tượng mà hắn đặt biệt muốn chiếu cố nhất.
Theo tin tức mà Cổ Cường hắn điều tra được đến. Uẩn Hồng Sâm của hắn trồng cách Đại Mộc Lâm Khu mấy trăm km kia, chính là do Trần Phục này lấy hết.
Dù tên này có để lại không ít Uẩn Hồng Sâm cho một đám Tán Tu nhặt lấy, phân tán sự chú ý của hắn, nhưng sau những nghiệp vụ điều tra chuyên nghiệp, người đến báo cho hắn biết, chủ mưu lấy đi Uẩn Hồng Sâm của hắn chính là Trần Hành.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]