Chương trước
Chương sau


'Không phải là Ngu gia đệ tử..! Như vậy chuyện này khó giải thích rồi..!' Thái Na Trát nhìn Trần Vân Thanh, càng nhìn càng không thee nào hiểu nỗi.

Nếu như vừa rồi Trần Vân Thanh nhận mình là đệ tử của Ngu gia, một cái gia tộc luyện Đan cực kỳ xuất sắc, như vậy Trần Vân Thanh có được di truyền từ bọn họ, tuổi còn trẻ mà có thể Luyện ra được Cực Phẩm Đan Dược cũng có thể hiểu được.

Nhưng Trần Vân Thanh đối với Ngu gia quá mờ mịt, nhìn như không có giống nói dối cho lắm, chuyện này phải giải thích thế nào đây..

Trên đời này thật sự có thiên tài vừa mới mở mắt ra đã biết luyện đan hay là sao ?

"Ngu gia..! Luyện Đan thế gia sao..?" Vốn Trần Vân Thanh cũng không có quan tâm gia tộc này lắm đâu.

Nhưng hắn nhớ lại, trên Thanh Long Ngọc Bội mà mẫu thân mình để lại có khắc chữ Ngu.

Phương Hùng chết cũng là chết trong tay một người tên là Ngu Tử Thành, hắn cảm giác mình cùng Ngu gia này có duyên, không biết Ngu gia cùng mẹ của mình có liên quan gì đến với nhau hay không?

Cũng như Ngu Tử Thành có liên quan đến Ngu gia hay là không.

Nhưng ngẫm nghĩ một chút, Trần Vân Thanh đã lắc đầu.

Trên đời này họ Ngu nhiều lắm, đâu thể vì một hai sự trùng hợp lại đi cho đó là người của Ngu gia Luyện Đan thế gia.

Đây có thể là do mình quá nhớ mẹ, nên liên tưởng lung tung mà thôi, hoàn toàn không có căn cứ.

"Phải rồi Thái Na Trát..! Cô có trong tay bộ nào Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ kiếm pháp hay không..?"

Trần Vân Thanh đem Hắc Ngục Thôn Viêm thu vào bên trong Khí Hải vị trí, tiện tay đem Sinh Thiết Đỉnh cho vào bên trong Nhẫn Trữ Vật luôn, hành động này cũng xem như là Trần Vân Thanh đã tuyên bố Luyện Đan đã đại công cáo thành, trong một thời gian ngắn, hắn sẽ không có Luyện Đan nữa.

Chí ít từ đây đến khi trở về Chấn Nam Thành, hắn cũng không thể nâng cao tay nghề của mình được nữa.

Có muốn cũng chẳng có được, hiện bây giờ trong tay của hắn có phần Linh Dược nào nữa đâu.

Trần Vân Thanh là chuẩn bị thu dọn chiến trường, rời khỏi nơi đây, nhưng trên đường đi cứ thế này thì hắn lại cảm giác có chút tẻ nhạt, vừa đi, vừa tiến hành tu luyện Yêu Kỹ, một công đôi việc, chính là tiện lợi nhất.









Thái Na Trát này là một cường giả, còn rất là lợi hại một vị cường giả, tu vi kém nhất cũng là Yêu Tôn cảnh giới.

Một người như vậy, kinh nghiệm rất là phong phú, trong tay tích trữ cũng không phải kém.

Lấy ra một vài bộ Yêu Kỹ cấp thấp cho Trần Vân Thanh hắn mượn tạm xài chắc là không có vấn đề gì lớn cả.

Thực ra Phương Hùng cũng là một cường giả rất lợi hại, tu luyện đến Yêu Tôn, ngoài Đan Dược hổ trợ ra, thiên phú tu luyện cũng sẽ không yếu, qua hơn ngàn năm hành tẩu, Yêu Kỹ, Yêu Quyết trong tay y phải là vô số kể, Trần Vân Thanh chỉ cần dựa vào ký ức của Phương Hùng, lấy vài bộ Yêu Kỹ tu luyện là được rồi.

Nhưng thực tế lại không hề đơn giản như thế, như đã nói, không hiểu vì nguyên nhân gì, ký ức mà hắn nhận được của Phương Hùng, ngoài Luyện Đan thì cũng chỉ có cảm ngộ Luyện Đan, hết cảm ngộ sẽ đến kinh nghiệm, hết kinh nghiệm là đến Đan Phương.

Ngoài Luyện Đan một chuyện ra, nói thật những chuyện khác có hiểu biết đôi chút, nhưng hạn chế, cực kỳ hạn chế, những tin tức vụn vặt kia có biết được cũng như không, chẳng thể giúp đỡ cho hắn được cái gì cả.

"Chủ nhân..! Tôi không có Yêu Kỹ kiếm pháp mà ngài cần..!" Thái Na Trát có chút lý nhí trả lời.

Cấp thấp Yêu Kỹ, nàng từ khi còn ở cảnh giới khá thấp, cũng có tu hành.

Không có riêng gì nàng, mà đại bộ phận tu luyện giả, khi mới bước chân vào con đường tu luyện, đều là bất đầu từ thấp đến cao.

Nhưng Thái Na Trát nàng không có luyện kiếm pháp Yêu Kỹ, còn là ghét cay ghét đắng nó, những người chuyên tu kiếm thuật, phần lớn đều là ngụy quân tử, bề ngoài quang minh lỗi lạc, nhưng bên trong là một bầu trời u ám, nàng gặp mười người luyện kiếm thì có hết sáu bảy người thuộc loại này rồi, thế nên đừng có hỏi nàng về Kiếm Pháp Yêu Kỹ.

"Chủ nhân..! Yêu Kỹ của tôi sử dụng có chút đặc dị, chuyên dành cho nữ nhân tu hành, không có thích hợp với anh..!"

Sợ Trần Vân Thanh lại không có bỏ qua cho mình, tiếp đòi Yêu Kỹ, Thái Na Trát là lên tiếng chặn trước một câu.

Nàng có trong tay khá nhiều Yêu Kỹ, cao đến Thánh Giai, thấp cũng đến tứ giai, trong đó có không ít Yêu Kỹ dành cho nam giới tu luyện.

Thế nhưng phần lớn bọn nó là của môn phái, không được môn phái cho phép, nàng cũng không dám đem nó truyền ra cho người ngoài, nếu làm bậy, không chỉ nàng gặp không may, mà ngay cả Trần Vân Thanh cũng khó lòng thoát chết.

Thế nên, vì an toàn của mình hay vì Trần Vân Thanh, chuyện Yêu Kỹ cũng như Yêu Quyết nàng không có giúp đỡ gì được cho hắn rồi.







"Như vậy thì thôi đi..!" Thái Na Trát có khó khăn, Trần Vân Thanh hắn cũng không có cưỡng cầu.

Hắn hiểu truyền thừa công pháp đối với lại một thế lực quan trọng như thế nào, cũng không phải người nào, cũng có thể thiện tâm vô tư đối xử với lại hắn tốt như Nghiêm Linh Nhi được.

Tạm thời hắn đem Phong Hình Bộ tu luyện đến viên mãn trước đi, sau này ra bên ngoài, nghĩ cách kiếm Yêu Kỹ công kích tu luyện sau.

...

"Trần nhị thiếu..! Ở nơi này không có Linh Nguyên Quả mà anh nói..! Liệu có phải anh đã đến nhầm địa phương rồi không..!"

...

"Có người đến nơi đây..!"

Nghe âm thanh phát ra cách vị trí của mình đứng cũng không có xa, đang chuẩn bị rời khỏi nơi này Trần Vân Thanh cùng Thái Na Trát không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Không ngờ ở nơi hoang vắng tận sâu bên trong Thác Nước Cao Thiên như thế này, lại còn có quá nhiều người tìm đến.

"Quái lạ..! Âm thanh này hình như mình đã nghe được ở nơi nào rồi thì phải..!"

Trần Vân Thanh vừa đi ra hướng bên ngoài cửa động, vẫn còn nghĩ đến âm thanh cô gái vừa rồi mới phát ra.

Trí nhớ của Trần Vân Thanh luôn rất tốt, trước đây gặp qua cái gì, liền chưa bao giờ quên.

Kể từ khi được năng lượng của Dung Thiên Thần Ngọc cải tạo, trí nhớ của hắn càng nâng lên một tầm cao mới, không còn nhìn qua không quên nữa, mà là nghe qua không quên.

Nói đơn giản chỉ cần hắn nghe qua được âm thanh của người cùng mình nói chuyện, hay gặp gỡ đám người nào đó, chỉ cần đối phương phát ra âm thanh, hắn sẽ ghi nhớ mãi.

Vừa rồi người con gái kia nói chuyện, hắn cảm giác như mình đã nghe qua âm thanh của đối phương ở nơi nào rồi.







Có điều hắn phải xem lại trí nhớ của mình một lượt mới được, vì trong khoảng thời gian này hắn gặp người con gái cũng không phải một hay hai người, mà có rất là nhiều người.

"Cẩn thận..! Bên ngoài hai người kia đều là Yêu Sư cường giả..!" Thái Na Trát nhìn Trần Vân Thanh sắp đi ra bên ngoài, liền lên tiếng cảnh báo một chút.

Khoảng cách giữa vị trí của nàng với Trần Vân Thanh so với lại vị trí của hai người kia là hơn năm mươi mét, bình thường một người Yêu Sĩ cửu trọng thực lực không có khả năng cảm nhận được khoảng cách xa như vậy, dù là Yêu Sư trung kỳ cường giả cũng không phải có khả năng.

Nhưng Thái Na Trát nàng là người nào? Đây là nhân vật đứng đầu Yêu Thần Thế Giới này, vì gặp nạn nên tu vi mới bị hạ xuống thấp đến như thế.

Nhưng để xét về Tinh thần lực, dù Yêu Sư hậu kỳ cũng không có sánh ngang được với nàng. Ngay cả Trần Vân Thanh bây giờ, tuy nói tinh thần lực cực mạnh, gần tiếp cận Tứ Giai, nhưng cũng không thể nào cùng nàng sánh vai được.

Nên nàng có thể cảm nhận được bên ngoài kia hai người, từ khí tức bọn chúng phát ra, nàng cũng có thể nhận xét tu vi của đối phương.

"Ta nhớ ra rồi..! Lưu Tổ Hiền...! Thì ra là cô ta..!" Trần Vân Thanh khẽ gõ nhẹ đầu của mình một cái, cuối cùng, hắn cũng là đã nhận ra cô gái vừa lên tiếng là ai.

Mấy tháng trước đây khi còn ở Đại Mộc Lâm Khu, vì muốn tìm kiếm một thanh Yêu Binh tốt để sử dụng, nên hắn có trở lại Chấn Nam Thành một chuyện, còn chọn của hàng bán Yêu Binh tốt nhất Chấn Nam Thành là Thiên Binh Các.

Khi đó hắn gặp được cô gái tên Lưu Tố Hiền này, lần đầu gặp mặt, hắn có ấn tượng rất sâu với cô ta, nhất là về nhan sắc, cô ta quá giống với lại ngôi sao lớn của Hương Cảng thập niên tám mươi, chín mươi Vương Tổ Hiền.

Cũng theo chuyện lần đó, sau khi mua được Tuyết Ảnh Kiếm, hắn đã bị tên thiếu gia ăn chơi trác táng Tô Đào ghi hận, cũng là vì như vậy, mới tạo ra huyết án tại Lạc Hoàng Miếu bên kia, hắn cũng bị Tô gia cho người đuổi giết một thời gian, chút nữa thì chết đâu.

"Vừa rồi cô nói hai người kia đều là Yêu Sư cảnh giới sao..?"

Trần Vân Thanh nhớ khi hắn gặp được Lưu Tố Hiền lần đầu tiên, cô ta tu vi có chút cao, nhưng tối đa cũng chỉ là Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ mà thôi, nếu mà Thái Na Trát vừa rồi nói không có sai, bây giờ Lưu Tố Hiền đã là Yêu Sư cảnh giới.

Chỉ mất có vài tháng, từ Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ, đột phá Yêu Sư chi cảnh, Lưu Tố Hiền cô gái này tốc độ tu luyện cũng quá nhanh một chút, thiên phú cũng quá tốt đi một chút.

Nghĩ nghĩ lại bản thân mình, Trần Vân Thanh không khỏi lắc đầu một cái cười khẽ.

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.