Chương trước
Chương sau


"Chủ nhân..! Đối phương là Ngũ Giai tam phẩm Yêu Thú..!"

Thái Na Trát ánh mắt đương nhiên là cao hơn Trần Vân Thanh quá nhiều, chỉ cần nhìn qua một cái, nàng là đã biết được đối phương sâu cạn ra sao..

Chỉ là không hiểu sao nàng lại cảm giác được một tia không ổn đâu đây, cảm nhận khí tức cùng âm thanh mà con trâu này phát ra, dường như nó là đến nơi này để tìm Trần Vân Thanh thì phải, nếu thật sự là như vậy....

"Ngũ..Ngũ Giai tam phẩm..!" Nghe như thế, Trần Vân Thanh lạnh từ trên đầu xuống đến chân.

Không nhìn ra thực lực của con trâu này, hắn nghĩ đối phương thực lực chắc cũng rất cao, nhưng dù cao đến đâu, hắn nghĩ đối phương cũng tầm Tứ giai cảnh giới tầm đó, nhưng không có ngờ, đối phương là Ngũ Giai Yêu Thú.

Cấp bậc này đã tương đương với lại Yêu Vương cảnh giới của nhân tộc rồi. Cùng cảnh giới mà nói, Nhân Tộc không có quá nhiều thủ đoạn đặt biệt, gặp phải loại đối thủ này cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

Ở một nơi cằn cỗi như Chấn Nam Đại Sơn thế này, làm sao xuất hiện cấp bậc cao như vậy Yêu Thú. Thường thì những bậc đại thần giống thế này phải chọn những nơi thiên địa linh khí dồi dào, kỳ hoa dị thảo vô số để cư trú mới đúng chứ.

Bây giờ hắn trong lòng đang thắp hương cầu nguyện, hy vọng con trâu này chỉ đi ngang qua, không phải là đến tìm bản thân của mình vì chuyện của Thủy Ngưu Thú nữa tháng trước, nếu như mà không, hắn có trăm cái mạng cũng không đủ chết.

"Nhân tộc nhóc con..! Đứa con út của tao..! Là mày giết đi..!"

Đáng tiếc, ông trời không có chứng cho lời cầu nguyện của Trần Vân Thanh, ngay khi Thủy Ngưu Thú lên tiếng, đã dập tắt di mọi tia may mắn trong lòng của hắn, con trâu này đến nơi đây thật sự là tìm hấn để trả thù cho con Thác Nước nhỏ mà bị Trần Vân Thanh hắn cùng Trần Hàn Xương giết cách đây nữa tháng.

"Tiền bối..! Ngài đang nói cái gì, vãn bối không được rõ ràng cho lắm..!"

Trong lòng mặt dù đã sợ đến re nước đái, nhưng bên ngoài, Trần Vân Thanh hắn dặn bản thân phải trấn tỉnh, cố gắng trấn tỉnh lại mới được.

Về chuyện giết Thủy Ngưu Thú, thậm chí đem thi thể của nó cắn nuốt để tăng lên tu vi, chuyện này Trần Vân Thanh hắn tuyệt đối không thể nào nhận được, nếu như nhận mà nói, hắn là biết sẽ có hậu quả khủng khiếp gì đang chờ mình ở tại phía trước.

"Hừ..! Rầm rầm..!"

Ngũ Giai Thủy Ngưu Thú trong miệng khẽ phát ra âm thanh hừ lạnh mộ cái, ở khoảng cách hơn năm mươi mét cả Trần Vân Thanh lẫn Thái Na Trát như là diều đứt dây, bay ra đằng xa thêm vài chục mét nữa, mới rơi xuống đất.

Trần Vân Thanh bây giờ càng là thêm thê thảm, không những phun ra không ít máu tươi, mà ngay cả bộ Tam Giai Hạ Giáp mà mình đang mang trên người, cũng đã bị đánh tan thành mãnh nhỏ.









Không cần ra tay, không dùng nhiều lực, chỉ một cái âm thanh phát ra mà thôi, ở khoảng cách hơn năm mươi mét liền làm cho một Yêu Sĩ hậu kỳ như Trần Vân Thanh cùng có được Yêu Sư sơ kỳ chiến lực như Thái Na Trát không có bất kỳ lực lượng nào xó thể hoàn thủ, Ngũ Giai Yêu Thú thực lực khủng khiếp có thể thấy được lốm đốm..

"Đạp...Đạp..Đạp..!"

Đem hai người Trần Vân Thanh đánh bay, Thủy Ngưu Thú đi từng bước đi đến vị trí của Trần Vân Thanh, mỗi một bước đi, liền phát ra âm thanh chấn động, trong vòng một trăm mét phạm vi, cây cối tiêu điều, lung lay sắp ngã, như là có một trận động đất thật lớn đang xảy ra xung quanh khu vực này một dạng.

"Nhóc con! Mày có thể không biết..! Thủy Ngưu Thú bộ tộc chúng tao có một loại bí pháp đặt biệt, bất kỳ người nào ra tay giết đi Thủy Ngưu Thú tộc dân, chỉ cần y còn sống, điều sẽ không thể nào tránh thoát được bí pháp truy tung...!"

Thủy Ngưu Thú đi đến lại gần cách Trần Vân Thanh không đến năm mét, mở miệng ồm ồm cất tiếng nói.

Gọi là Bí Pháp, không nói đúng hơn là huyết mạch truyền thừa, mạch này của hắn không hiểu sao trong người có loại cảm ứng đặt thù này.

Loại khả năng này, ngay cả những vị Yêu Thánh đứng đó nhất trên Yêu Thần Thế Giới này cũng không có biết, nhưng Thủy Ngưu Thú bọn hắn lại có, đây có thể nói là huyết mạch truyền thừa bí pháp, cũng là loại truyền thừa gân gà nhất mà bọn họ có được.

Cũng nhờ loại bí pháp cảm ứng này, thế cho nên ngay khi con của hắn đã chết, hắn đã cảm ứng được, cũng là sử dụng Bí Pháp truy tung đến đây, nếu như không mà nói, ở biển người mênh mông như thế này, làm sao hắn có thể tìm ra được vị trí chính xác của Trần Vân Thanh cho được.

"Tiền..bối..! Ngài muốn xử lý tôi như thế nào..?"

Trần Vân Thanh không còn sử dụng miệng lưỡi ba hoa của mình để chối bay chối biến nữa.

Nếu đối phương đã tìm ra mình, còn giải thích cặn kẽ về Bí Pháp cái quái gì đó nữa, hắn biết hiện giờ mình có nói gì cũng vô ích, thẳng thắn nhận tội, đồng thời trong lòng thầm mong với sự thành khẩn của mình, con trâu này sẽ cho mình chết một cách thoải mái một chút.

"Nhóc con.! Mày giết con của tao, lại còn đem thi thể của nó ăn mất nữa, mày nghĩ thế nào khi tao cũng đem mày nhai sống luôn..!"

Ngũ Giai Thủy Ngưu Thú ngẫm nghĩ một chút, liền đưa ra một phương pháp xử lý hợp tình hợp lý đối với lại chuyện Trần Vân Thanh giết con của mình.

Càng nghĩ, hắn lại cảm thấy càng hợp lý, con kiến này không những giết đi con của hắn, còn đem nó ăn mất nữa, bây giờ hắn cũng đem tên này ăn vào trong bụng, như vậy là thật sự rất công bằng, không phải nhân tộc thường có câu nói lấy răng trả răng đó hay là sao.

Đã thật rất lâu rồi, Ngưu Thanh hắn không có ăn qua thịt người, lần này, hắn quyết định thử lại mùi vị này, xem nó như thế nào, có ngon bằng Linh Dược mà hắn hàng ngày ăn hay không, hy vọng là thịt của tên này không có làm cho hắn thất vọng mới tốt.







"Ông..!". Trần Vân Thanh trợn mắt.

Con trâu này là muốn đem hắn nhai tươi nuốt sống đây.

Nhưng mà sao có thể, Trần Vân Thanh hắn là thành thật nhận tội, còn chân thành tha thiết hối lỗi, sao con súc sinh này lại đưa ra hình phạt thảm khốc như vậy đối với lại hắn kia chứ...

Không được, mình thà tự sát trước, cũng là không có để cho con trâu này nhai nuốt hắn được..

Đúng vậy, nghịch chuyển Chân Khí trong cơ thể, đem thân thể dẫn bạo, như vậy chết tuy là không toàn thây, nhưng ít ra còn đỡ hơn bị đối phương nhai tươi nuốt sống...

'Ân.. Sao lại như thế này..!' Trần Vân Thanh kinh dị ở trong lòng.

Mình rõ ràng muốn tự bạo Chân Khí để mà tự sát, làm sao đến cuối cùng lại không thể nào điều động được Chân Khí bên trong cơ thể nữa thế này....

Là do con súc sinh này giở trò quỷ..

Trần Vân Thanh nhìn lại vẻ mặt đắt ý của Thủy Ngưu Thú, không có bao nhiêu khó khăn để hắn đoán biết được mọi biến cố xảy ra bên trong cơ thể của mình đều là do Thủy Ngưu Thú này làm ra.

"Nhóc con..! Ở trước mắt của ta mà ngươi muốn tự bạo, có phải quá xem thường ta một chút hay không..!" Ngưu Thanh cười gằn một cái.

Lấy Yêu Vương thực lực của mình, còn ở khoảng cách gần như vậy, lại để cho một tên Yêu Sĩ nho nhỏ tự bạo, có phải là hắn quá vô dụng hay là không đây?

Truyền ra bên ngoài, cũng sẽ bị người ta cười cho thúi mũi, thật là không có mặt mũi nào nhìn bạn bè của mình nữa mà.

Thế cho nên, Trần Vân Thanh này không thể nào tự sát được.

Không những thế, còn phải thật sự thanh tỉnh để cảm nhận được sự đau đớn khi bị nhai nuốt, có như vậy, hắn mới có thể vui lòng, con của hắn bị chết bên dưới nhìn thấy cũng sẽ vui lòng..

"Nhóc con...! Chết...!".







Thanh Ngưu đưa cái miệng còn to hơn cái cửa nhà của mình ra, muốn một ngụm đem Trần Vân Thanh đưa vào trong miệng để mà nhai nuốt cho nó sảng khoái.

Nhưng khi miệng của Ngưu Thanh chỉ còn cách Trần Vân Thanh không đến hai mươi cm, hắn bỗng dưng dừng lại, không phải hắn không muốn tiếp tục đưa Trần Vân Thanh cắn nuốt, mà là vì hắn có cố gắng làm sao, cũng không thể nào tiến thêm được, dù cho chỉ thêm có một cm nữa cũng là không có được.

'Có chuyện gì xảy ra..!' Trần Vân Thanh biết mình chắc chắn không qua khỏi.

Cũng biết mình sẽ không có khả năng được chết một cách an bình, nên là hắn cũng muốn tận mắt nhìn xem, cảm giác bị nhai tươi nuốt sống nó khủng bố như thế nào, nhưng mà con trâu này bỗng dưng không tiến lên nữa, còn trong mắt kia, hắn thấy được đối phương khá là khủng hoảng, dường như đã có chuyện gì đã xảy ra rồi.

"Hừ..!"


"Rầm..! Rầm ! Phốc..!"

Ngưu Thanh cũng không có duy trì được tư thế đứng như trời trồng này được bao lâu, chỉ ít giây sau, một âm thanh hừ lạnh vang lên, Ngưu Thanh như gặp phải đã kích thảm trọng, cả người bị đánh bay xa cả trăm mét, trên đường đi là thổ huyết liên tục.

Tình cảnh hiện tại của Ngưu Thanh, sao mà quá giống với lại Trần Vân Thanh lúc trước, cũng một tiếng hừ lạnh, cũng là không có sức hoàn thủ bị đánh ra quá xa, chỉ khác là bây giờ người mà phải gặm nhấm nỗi đau vô lực này là Ngưu Thanh, mà không phải là Trần Vân Thanh.

"Phốc."


"Tiền bối tha mạng..! Vãn bối đã biết lỗi, xin tiền bối tha mạng..!"

Ngay sau khi hạ xuống đất, Ngưu Thanh cũng không có lo được nhiều cho thương thế của mình, hắn biến hóa thành một người trung niên tầm hơn bốn mươi tuổi, thân thể cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn.

Tiếp theo sau, trước sự kinh ngạc của Trần Vân Thanh, Ngưu Thanh liền quỳ xuống, dập đầu như băm tỏi, cầu xin tha thứ, không có ai biết, người mà hắn cầu xin lại là ai.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.