Chương trước
Chương sau


'Như vậy cũng tốt..!' Ngưu Thanh nhìn thần sắc quá kiên quyết kia của Trần Vân Thanh, nghĩ đến tên này thật sự là không có ý muốn nhận Lạc Long Quân làm sư phụ thật.

Nếu mà là như thế, đối với lại Ngưu Thanh hắn không phải là chuyện xấu gì cả, ngược lại còn là chuyện tốt mới đúng.

Ít ra sau này hắn cũng không phải vắt óc suy nghĩ ra nhiều cách để chiều chuộng lấy lòng của Trần Vân Thanh. Sẽ không có lo nghĩ đến chuyện Trần Vân Thanh này sẽ vì chuyện hôm nay tìm cách tính sổ với hắn, còn có thể âm thầm xử lý đi tên này trả thù cho con của hắn cũng có khả năng.

"Cậu không thể suy nghĩ lại kỹ càng một lần nữa sao..? Làm đệ tử của ta, cậu không những có thể rời khỏi Nam Hoang Chi Địa nơi đây, ngay lập tức có thể đến thế giới rộng lớn hơn để tu hành, mà còn có cơ hội nhận lại mẹ của mình nữa..!"

Ánh mắt của Lạc Long Quân là cỡ nào cao siêu, hắn hoàn toàn có thể nhận ra được, Trần Vân Thanh vừa rồi là đang nói dối, y sẽ chẳng có tông môn nào cả, cũng chẳng có tông môn nào ở Yêu Thần Thế Giới nơi đây ngăn cấm đệ tử nhận người bên ngoài làm thầy cả, nhất là người nhận đệ tử lại là Lạc Long Quân hắn đây.

Tuy nhiên, mặc dù biết rằng như thế, nhưng hắn vẫn muốn cho Trần Vân Thanh này thêm một cơ hội nữa, đây là vì hắn rất thích thằng nhóc này.

Chỉ thích tính cách của cậu ta vậy thôi. Quá hiếm khi mà gặp được một người có duyên thế này, hắn thật sự là không muốn bỏ qua.

'Chủ nhân ngốc của ta, anh mau nhận lời đi.!' Thái Na Trát bên kia cũng là lo lắng sốt ruột, nàng sợ Lạc Long Quân người này, nhưng nếu Trần Vân Thanh có thể nhận người như thế là sư tôn, ngay lập tức có thể trở lại Chủ Đại Lục, nàng cũng có thể nhân cơ hội lần này trở về địa phương củ, dù có mạo hiểm bị Lạc Long Quân nhận ra, nàng cũng muốn thử một phen a.

"Cảm ơn ý tốt của Bệ Hạ..! Có điều nơi này Nam Hoang Chi Địa còn có quá nhiều chuyện làm cho vãn bối phải vướng bận, nên một lần nữa chỉ có thể xin lỗi bệ hạ..!"

Lạc Long Quân đưa ra điều kiện đi đến đại thế giới tu luyện quá tốt, cái này không khỏi làm cho Trần Vân Thanh vui mừng quá độ.

Nếu mà hắn đoán không sai, cái đại thế giới mà Lạc Long Quân vừa đề cập đến là Chủ Đại Lục, cũng là nơi mà Thái Na Trát tu luyện thế giới, nơi đó có thể nói là thánh địa của tu luyện giả cũng không quá, Trần Vân Thanh không có động lòng cũng khó.

Còn có mẹ của hắn, nghe đến đây lòng của hắn không khỏi run rẩy một cái.

Lạc Long Quân nói như thế, rất lớn khả năng là đã biết được mẹ của mình đang ở nơi đâu.

Nghe đến đoạn này, hắn thật có xúc động muốn ngay lập tức nhận Lạc Long Quân làm thầy.

Chỉ là nghĩ đến một màn xảy ra trong mười lăm phút trước Trần Vân Thanh vẫn kiên quyết lắc đầu từ chối.

"Trần Vân Thanh...Mày..!".









"Ngưu Thanh..! Bỏ đi..! Người nào có chí nấy, không thể ép buộc..!" Lạc Long Quân lấy tay ra hiệu cho Ngưu Thanh không cần bão nỗi làm gì.

Bỏ qua một người đệ tử như Trần Vân Thanh, đúng thật sự là trong lòng của Lạc Long Quân hắn có đôi phần tiếc nuối.

Tuy nhiên, nếu đối phương đã không có chập nhận thì hắn cũng không muốn ép buộc làm cái gì.

Với thân phận của hắn, thu đồ đệ còn phải cưỡng ép đối phương, nếu mà truyền ra bên ngoài, không khéo sẽ làm cho người ta cười cho thúi mũi.

"Vâng..! Chủ nhân..!"

Ngưu Thanh bên ngoài chỉ làm cho có lệ chút mà thôi, trong lòng của hắn cỡ nào là hy vọng Trần Vân Thanh không có nhận Lạc Long Quân làm thầy.

"Trần Vân Thanh..! Cậu không có nhận tôi làm thầy, tuy nhiên gặp mặt cũng xem như có duyên, tặng cậu chiếc lệnh bài này, không chừng sau này có thể giúp đỡ cho cậu ít nhiều..!"

Lạc Long Quân nghĩ nghĩ, liền đưa cho Trần Vân Thanh một cái lệnh bài màu đen, bên trên họa tiết hoa văn rất là tinh xảo.

Vừa rồi không phải Trần Vân Thanh nói mình còn chuyện ở Nam Hoang Chi Địa này không có giải quyết xong sao, chắc là liên quan đến Cổ Loa Thành trên kia, có tấm lệnh bài tượng trưng thân phận cùng điểu khiển Trận Pháp nay có khi có thể giúp đỡ được cho Trần Vân Thanh nhiều việc.

"Đa tạ Lạc Hoàng bệ hạ...!"

Trần Vân Thanh cũng không muốn nhận tấm lệnh bài này, nhưng hắn đã từ chối người ta một lần rồi, nếu mà từ chối thêm một lần nữa, nói không chừng mình sẽ có tai họa đến thân.

Những tôn cường giả như thế này, tính cách đều là ky kỳ cổ quái, Trần Vân Thanh hắn thật sự không dám đi chọc giận đối phương.

Cùng lắm thì sau này không có dùng đến nó nữa là được.

'Tiếc quá..! Một thiên tài Trận Đạo trong tương lai..!' Lạc Long Quân nhìn Trần Vân Thanh một lần nữa, trong lòng vẫn còn tiếc nuối không thôi.







Hắn để ý Trần Vân Thanh, còn phá lệ hai lần yêu cầu muốn nhận thằng bé này làm đồ đệ, ngoài chuyện hắn nhìn trúng thiên phú tu luyện cũng như là hậu duệ của cố nhân ra, còn nguyên nhân quan trọng nữa đó là vì Trần Vân Thanh này tinh thần lực rất mạnh, chỉ là Yêu Sĩ cảnh giới, nhưng tinh thần lực của tên tiểu tử này đã gần tiếp cận tứ giai.

Người có tinh thần lực khủng bố như thế này, Luyện Đan, Luyện Khí, Trận Đạo... Đối với y là không mấy khó khăn, vượt quá xa người bình thường.

Lạc gia hắn chuyên về Trận Đạo, nhưng cũng chưa từng xuất hiện một thiên tài có tinh thần lực khủng bố như vậy, đáng tiếc người như thế này, lại không có duyên phận thầy trò với mình, xem ra đây là ý trời rồi.

"Lạc Long Quân...! Anh đang ở đâu...?"

"Nguy rồi..! Cô vợ điên kia lại đến..! Vân Thanh tiểu huynh đệ..! Chúng ta hai người tạm biệt ở đây, có duyên sẽ gặp lại sau..?".

Âm thanh kia vừa vang lên, Lạc Long Quân như là chuột nhìn thấy mèo một dạng, thân hình hơi run một cái, nhanh chóng nắm cổ áo của Ngưu Thanh rời đi, gấp gáp đến độ ngay cả chào tạm biệt Trần Vân Thanh cũng khá là qua loa, trong nháy mắt y đã biến mất tại cuối chân trời.

"Vì sao..? Vì sao Lạc Long Quân lại muốn giết ta kia chứ..?" Nhìn hướng rời đi của Lạc Long Quân, Trần Vân Thanh không khỏi ngưng trọng cùng khó hiểu.

Chuyện này phải tính lại cách đây mười lăm phút trước, khi đó Trần Vân Thanh hắn buộc miệng hỏi Lạc Long Quân xem đã đi đến một địa phương gọi là Địa Cầu hay chưa.

Đối với chuyện này, Trần Vân Thanh hắn vô cùng hiếu kỳ, truyền thuyết về Lạc Long Quân cùng Âu Cơ đối với dân tộc Nam Việt Quốc vẫn luôn luôn tồn tại cho đến tận ngày nay, bây giờ gặp được một người cùng tên như Lạc Long Quân, cũng có thực lực như thần tiên một dạng, nên Trần Vân Thanh hắn quyết định hỏi một phen, nếu là trùng hợp thì cũng không có sao cả, chắc chỉ do hắn hiểu nhầm.

Nhưng kết quả, ngay sau khi câu hỏi của hắn vừa thốt ra không bao lâu, từ bên trong cơ thể của Lạc Long Quân phát ra một cổ hủy diệt trời đất khí tức, đem hắn hủy diệt đến tra cũng không còn.

Trước khi chết hắn còn nhìn thấy cả một khu vực rộng lớn nơi đây Giác Báo Sơn, cũng tan biến mất trong trời đất này. Quá chi là đáng sợ.

Cũng vì cái nguyên nhân này, nên dù Lạc Long Quân có hai lần lên tiếng muốn thu nhận hắn làm đệ tử, Trần Vân Thanh hắn cũng nhất quyết từ chối, dù biết nếu mình nhận lời ông ta, con đường tu luyện của mình chắc chắn sẽ thênh thang rộng mở.

Tuy nhiên, một ngày chưa tìm được nguyên nhân vì sao Lạc Long Quân lại giết hắn vì chuyện liên quan đến địa cầu, một ngày Trần Vân Thanh hắn cũng không thể buông bỏ tất cả nhận người này làm thầy được.

"Hối Sinh Thần Ngọc..! Ô bà bà..? Thật sự thì bà là ai..?"

Trần Vân Thanh cầm trong tay khối Hối Sinh Thần Ngọc đã bị vỡ nát ra thành trăm ngàn mảnh vỡ trong tay, không khỏi nhìn lên bầu trời, tràn đầy suy tư nói nhỏ.







Trần Vân Thanh hắn vốn đã chết mất xác từ mười lăm phút trước đây rồi, khi mà Lạc Long Quân phát ra khí thế khủng bố kia cơ.

Nhưng mà đúng cái lúc này, Hối Sinh Thần Ngọc mà hắn luôn đeo trên người đã phát ra một loại ánh sáng cực kỳ huyền ảo, đem Linh Hồn của hắn bao bọc lại, dựng dục lại thân thể, giống như trước khi chết không hề có sự khác biệt là mấy, đồng thời, quang cảnh mà Lạc Long Quân hủy diệt, nó cũng khôi phục lại như cũ, ngay trước thời điểm mà hắn đưa ra câu hỏi về Địa Cầu với Lạc Long Quân.

Có một độ lệch ở đây là thời gian vốn đã qua đi mười lăm phút, nhưng dường như chỉ có Trần Vân Thanh hắn cảm nhận được, còn Lạc Long Quân cùng Ngưu Thanh thì lại không.

Một khối lệnh bài có thể cải tử hoàn sinh..?

Một khối lệnh bài mang theo lực lượng tái tạo sinh mệnh vạn vật mà ngay cả cường giả khủng bố như Lạc Long Quân cũng không thể nào nhận ra được. Nó có lai lịch khủng bố như thế nào..?

Người đưa khối lệnh bài này cho Trần Vân Thanh hắn là Ô bà bà, là nhân vật khủng khiếp ra sao?

Vì sao lại đi chọn một nhân vật cỏn con như Trần Vân Thanh hắn đến hoàn thành nhiệm vụ..?

Những cái này khi nghĩ đến, làm cho Trần Vân Thanh đau đầu quá lợi hại. Không thể nào tìm ra nỗi đáp án...

Thôi thì ngày sau gặp lại bà ta, mình sẽ hỏi lại vấn đề này vậy.

"Xoẹt..!"

"Ân..! Phi kiếm!..Tu Tiên Giả..!"

Đang muốn thu lại ánh mắt nhìn lên bầu trời, bỗng dưng vô tình thấy một chuyện ly kỳ làm cho Trần Vân Thanh trợn trừng mắt không thể tự chủ được kêu lên mấy tiếng.

Hắn vừa rồi vô ý nhìn thấy, là một cô gái mặc cung trang cổ điển nhất, xinh đẹp còn hơn tiên nữ trên trời, nhưng người này lại di chuyển bằng một thanh kiếm. Nói đúng hơn là đạp kiếm phi hành.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.