"Vậy cám ơn Vân Thanh công tử trước..!" Trần Phúc Thọ ôm quyền cảm ơn Trần Vân Thanh một tiếng, sau đó liền lui đi ra.
Quả nhiên hắn tính không có sai, Trần Vân Thanh thực lực bây giờ không còn sợ Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ Lăng Tiến nữa.
Đám người Lăng gia kia sắp phải trả giá cho sự kiêu căng của mình rồi, hắn cũng an tâm hơn nhiều lắm.
"Cha...! Như thế nào rồi..?" Trần Tiểu Hoa nhìn đến Trần Phúc Thọ trở lại, gương mặt mập mạp hiện lên vẻ sốt sắng.
"Tiểu Hoa..! Cha nghĩ con nên quên chuyện này đi..!" Trần Phúc Thọ nhàn nhạt lắc đầu.
Tiểu Hoa nhà hắn khá là có tình cảm với lại Trần Vân Thanh, cái này hắn hiểu, cũng nhiều lần muốn lên tiếng hỏi vấn đề này với Trần Vân Thanh. Nhưng nhìn đến Ngô Tiểu Diễm cô nàng kia, thêm vào anh khí ngời ngợi của Trần Vân Thanh, rồi nghĩ đến bộ dáng hiện tại của con gái mình, hắn dù cố gắng thế nào cũng không thể nào mở miệng.
"Tiếc quá...! Tiếc quá..!" Trần Phúc Thọ không để ý đến ánh mắt thất vọng của con gái mình, Trần Vân Thanh quá ưu tú.
Nuối tiếc lớn nhất là Trần Vân Thanh này khó có khả năng làm rể của hắn cho được, một người quá ưu tú như thế kia, con gái của hắn thật sự không xứng với lại đối phương a.
...
Trần Gia Trang! Phòng khách quý.
"Lão Thìn..! Anh nói xem cái tên Trần Phúc Thọ kia sẽ có quyết định như thế nào..?"
Rượu thịt qua ba vòng, Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ Lăng Trùng mỉm cười lên tiếng hỏi Lăng Thìn, người có tu vi không kém cho hắn là bao trong chuyến đi lần này, cũng là anh em thân thiết nhất của hắn tại Lăng gia bên kia.
"Lão Trùng..! Cái này còn phải đoán nữa hay là sao..! Con heo kia thế nào cũng sẽ như chó quy hàng với lại Lăng gia của chúng ta..!" Lăng Thìn nhìn qua Lăng Tiến đang trầm tư bên kia một chút, sau đó rất là chắc chắn lên tiếng trả lời cho Lăng Trùng biết.
Trần Gia Trang bên này, chỉ có duy nhất một cao thủ đáng giá được đưa lên bàn cân, đó là Trần Phúc Thọ, một tên Yêu Sĩ bát trọng sơ kỳ cường giả.
Nhưng dù là thế, vẫn bị Lăng Tiến Trưởng Lão của bọn họ đánh cho chẳng có sức mà hoàn thủ, phải kêu gào nhận thua đó thôi.
Lăng Thìn hắn đánh giá cái tên Trần Phúc Thọ kia là người nhát gan hơn thỏ, tên này chắc chắn là sợ chết trong lòng, không bao lâu nữa liền sẽ đến nơi đây khóc lóc cầu xin, dâng thư xin hàng mà thôi.
"Ha ha ha..! Anh nói không hề sai..!" Lăng Trùng cười lớn, cũng hết sức là đồng ý với lại quan điểm vừa rồi của Lăng Thìn.
Dưới thực lực tuyệt đối của Lăng gia bọn họ thể hiện, không có một cái thế lực nào tại mấy cái thôn trấn xung quanh dám không quy hàng.
"Theo anh nghĩ..! Với công lao lần này..! Trang Chủ sẽ ban thưởng cho chúng ta bao nhiêu Cố Khí Đan..!" Lăng Trùng tiếp tục lên tiếng hỏi.
Khi nhắc đến Cố Khí Đan, hắn là thèm nhỏ dãi, như là nhìn thấy một vị tuyệt sắc mỹ nữ trần tru.ồng đang nằm trên giường chờ hắn đến sủng hạnh một dạng.
Không có biện pháp, Cố Khí Đan đối với lại những Yêu Sĩ hậu kỳ như bọn họ đây lực hấp dẫn quá lớn.
Lăng Trùng hắn cũng vì nhờ có hai mươi viên Cố Khí Đan, mới từ Yêu Sĩ thất trọng sơ kỳ, nhảy lên làm Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ, đối với nó hắn không thể không mê mẩn cho được.
"Chí ít cũng có năm sáu mươi viên đi..!" Lăng Thìn trầm ngâm một chút, sau đó đưa ra một con số làm say lòng người.
Hắn đưa ra con số này cũng không phải là không có lý, không lâu trước đây, đám người mình đem Thiết gia Trang thu phục, gia tộc cũng ban cho mỗi người bọn họ mười hai viên Cố Khí Đan rồi.
Nên nhớ Thiết Gia Trang cũng chỉ có quản lý mỗi cái mỏ sắt nhỏ bình thường thôi.
Lần này là Trần Gia Trang, không chỉ có mỏ quặng sắc lớn hơn, mà Trần Phúc Thọ đám người còn là Luyện Khí Sư, dù cấp bậc không cao, nhưng chế ra bình thường Nhất Giai Yêu Binh là không có vấn đề gì.
Lăng gia vì xem trọng tài năng của Trần Phúc Thọ, cũng như tài nguyên mà Trần Gia Trang đang có trong tay, trước khi lên đường mới căn dặn bọn họ bằng bất kỳ giá nào cũng phải đem Trần Gia Trang chiếm đoạt.
Công lao của mình nếu thành công, chắc chắn sẽ được ban thưởng gấp đôi là điều không thể bàn cãi.
"Lăng gia chúng ta có được ngày hôm nay, toàn là nhờ cả vào nhị tiểu thư..!" Vui mừng qua đi, nhớ đến thành tựu ngày hôm nay của Lăng gia, Lăng Trùng không khỏi cảm thán.
Lăng nhị tiểu thư mà hắn muốn nói ở đây là Lăng Tĩnh Y, người con gái có thiên phú tu luyện xuất sắc nhất của Lăng gia mấy trăm năm trở lại đây.
Nhớ cách đây mấy năm trước, Lăng gia bên kia Lăng gia Trấn chỉ là một gia tộc hạng phèn, còn kém quá xa Trần gia Trang bây giờ.
Nhưng từ khi Lăng Tĩnh Y gia nhập Mân Việt Học Viện vào ba năm trước, Lăng gia bọn họ liền thay gia đổi thịt, trở thành gia tộc số một bên ngoài Chấn Nam Thành các thôn trấn xung quanh.
Thậm chí nếu đặt bên trong Chấn Nam Thành, Lăng gia bây giờ cũng không có kém bất kỳ gia tộc nào, đây thực sự là một sự thay đổi quá mức ngoạn mục, có thể dùng hai từ thần kỳ để mà hình dung.
"Đúng vậy..! Lăng gia chúng ta có được ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ vào nhị tiểu thư..!" Nãy giờ Lăng Tiến không lên tiếng, nhưng khi nhắc đến Lăng Tĩnh Y, hắn cũng không khỏi kính nể trong lòng.
Những tài nguyên mà Lăng Tĩnh Y mang về như Hạ Phẩm Linh Thạch, Toàn Khí Đan hay đặt biệt là Cố Khí Đan, đã làm cho Lăng gia nhanh chóng phát triển.
Chưa dừng lại ở đó, nhờ có uy danh của Lăng Tĩnh Y, mấy năm qua bọn họ cũng không có bị Chấn Nam Đạo quấy phá, thu lộ phí các kiểu, có thể an toàn phát triển.
Như nói bây giờ ở Lăng gia người nào được mọi người kính trọng nhất, người nào tiếng nói được mọi người nghe lời nhất, đó không phải là gia chủ đương nhiệm của Lăng gia Lăng Tĩnh Hải, mà chính là con gái của y, vị nhị tiểu thư Lăng Tĩnh Y này.
"Hai người có thấy Lăng Thụ Căn thằng nhóc kia ở nơi nào hay không..?" Lăng Tiến nhìn qua hai người này một chút, di chuyển chủ đề lên tiếng hỏi.
Lăng Thụ Căn sáng nay xin phép hắn đi ra bên ngoài giải quyết một chút chuyện riêng, không quá hai tiếng đồng hồ sẽ quay trở lại, nhưng bây giờ gần chiều đến nơi, không thấy tên này bén mảng về, cái này làm cho hắn có chút nghi hoặc.
"Tiến Ca..! Anh an tâm, có thể Thụ Căn đã tìm được cô nương nào đó, đang mua vui ở nơi nào rồi..!" Lăng Thìn không cho sự lo lắng bây giờ của Lăng Tiến là đúng.
Hắn quá hiểu con người của Lăng Thụ Căn tên này mà, dường như ngoài tu luyện ra thì Lăng Thụ Căn cũng chỉ có thể đi tìm mấy cô nương ở lầu xanh giải quyết sinh lý, nào có thể khác hơn, hồi sáng xin phép bọn họ ra bên ngoài chẳng qua là một cái cớ mà thôi.
"Có lẽ tao lo xa..!" Lăng Tiến nghĩ lại cũng đúng.
Lăng Thụ Căn là Yêu Sĩ tứ trọng hậu kỳ, lại được theo Lăng Tĩnh Y tu hành trên Mân Việt Học Viện, thực lực tổng thể ngay cả Yêu Sĩ ngũ trọng cũng không phải là đối thủ của y.
Nơi này tàn tạ Trần gia trấn, đúng thật sự là không có bao nhiêu người có thể làm khó được Lăng Thụ Căn.
"Tiến Ca..! Nên tính đến chuyện nếu Trần Phúc Thọ không quy hàng, chúng ta sẽ phải làm gì để đối phó với lại hắn trước đi..!" Lăng Thìn chậm rãi lên tiếng nói.
Tuy trong lòng hắn có dự đoán Trần Phúc Thọ quy hàng sẽ lên đến chín mươi phần trăm, tuy nhiên, kể cả khi còn mười phần trăm còn lại cũng chưa chắc chắn. Bọn họ ba người nên chuẩn bị cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra trước đi thì hay hơn.
"Cậu nói không sai..! Tôi cũng đang nghĩ đến vấn đề này..!"
Đánh thắng Trần Phúc Thọ là không có khó, thậm chí đem tên đó giết đi cũng không phải chuyện gì lớn.
Vấn đề ở đây là bọn họ cần Trần Phúc Thọ sống, là một người khỏe mạnh bình thường, khi đó tên kia mới có thể rèn luyện Yêu Binh, đem lại nguồn lợi lớn nhất có thể cho Lăng gia bọn họ.
Nếu mà Trần Phúc Thọ không đồng ý, bọn họ sẽ thật đau đầu. Đó là chưa tính đến chuyện tên đó phản kháng, huy động toàn bộ Trần gia Yêu Sĩ chống lại bọn họ, khi đó đám người mình chắc chắn là sẽ gặp nguy hiểm, bởi vì ba người mình không thể nào chống lại nhiều Yêu Sĩ như vậy vây công.
"Cốc..Cốc..Cốc..!"
"Các vị Trưởng Lão, có người gửi cho các vị một phong thư.!" Tiếng gõ cửa vang lên, Lăng gia một tên đệ tử canh cổng đi vào bên trong, đưa cho Lăng Tiến một lá thư.
"Chết..! Chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi đây thôi..!"
"Tiến Ca..! Có chuyện gì vậy..?"
Nhìn thấy thần sắc hoảng hốt của Lăng Tiến khi xem xong bức thư kia, Lăng Trùng hai người không khỏi kinh ngạc hỏi.
Lăng Tiến là người thực lực cao nhất trong số mấy người bọn họ có mặt nơi đây, làm người lại ổn trọng, rất hiếm khi bọn họ thấy được Lăng Tiến có thần sắc hốt hoảng như bây giờ, chắc là phải gặp chuyện gì quan trọng lắm, Lăng Tiến mới gấp gáp đến như vậy.
"Hai người xem cái bức này đi..!" Lăng Tiến cũng không giải thích cái gì nhiều, hay nói đúng hơn là hắn không có thời gian giải thích, sau khi đưa bức thư cho hai người Lăng Trùng tự xem, hắn là đâm đầu chạy thẳng ra cửa.
"Gì kia..! Trần Vân Thanh đánh bại Lăng Thụ Căn..! Còn nói tên Trần Vân Thanh này muốn khiêu chiến với lại Lăng Tĩnh Y..!" Lăng Trùng cùng Lăng Thìn sau khi xem xong nội dung trong bức thư, cả hai người đều là trố mắt nhìn nhau.
Thư là do Lăng Thụ Căn gửi, trong thư Lăng Thụ Căn nói rất là rõ ràng, hắn bị Trần Vân Thanh đánh bại, bại rất là triệt để, phải may mắn lắm mới có thể toàn mạng trở về.
Không những thế, trong thư Lăng Thụ Căn còn nói Trần Vân Thanh dù biết Lăng Tĩnh Y đã là Yêu Sĩ cửu trọng, nhưng vẫn khiêu chiến vì lại Lăng Tĩnh Y.
Kết luận của Lăng Thụ Căn là Trần Vân Thanh có thể có được Yêu Sĩ cửu trọng chiến lực, bảo bọn họ nhanh chóng rời khỏi Trần Gia Trang, nếu không sẽ có nguy hiểm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]