Chương trước
Chương sau



"Vân Thanh công tử..! Xin mời ngài xem qua cái này..!"

Kỷ Hàn hai người đứng lên, mỗi người trên tay cầm lấy một cái Túi Không Gian, cung kính dâng lên cho Trần Vân Thanh.

"Ân..! Hai người tụi bây có ý gì..?"

Đưa thần niệm vào bên trong hai cái túi Không Gian, Trần Vân Thanh ánh mắt không khỏi có chút kinh ngạc.

Mỗi một cái Túi Không Gian bên trong đều có chứa năm mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, cả hai Túi Không Gian hợp lại, vị chi là một trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch.

Một trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch. Nếu là trước đây, Trần Vân Thanh hắn trên thân có vài triệu là không có để trong lòng.

Thế nhưng bây giờ khác xưa, hắn là một người nghèo khó chính cống, dù đem hơn hai trăm tên Tán Tu diệt đi, lấy hết tài nguyên trong tay bọn họ, hắn tính ra cũng không đến hai mươi ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch.

Thế nên nói số Hạ Phẩm Linh Thạch này với hắn hiện tại cũng khá là lớn.

Vấn đề là hắn không hiểu hai tên này có mục đích gì khi mà đưa số tiền lớn như vậy cho mình, không biết được mục đích thật sự của đối phương, hắn là sẽ không có đi nhận lấy.

"Vân Thanh công tử..! Số Hạ Phẩm Linh Thạch này là do Tộc Trưởng của Kỷ gia cùng Tiều gia dâng tặng cho công tử, hy vọng nó có thể giúp đỡ cho công tử ít chuyện trong khoảng thời gian này..!" Kỷ Hàn tiến lên một bước, ôm quyền cung kính đối với lại Trần Vân Thanh nói.

"Kỷ gia..! Tiều gia..!" Trần Vân Thanh nhíu mày, nhớ lại một chút.

Hắn nhớ ra được mình đã nghe qua tên của hai gia tộc này từ miệng của Lại Tinh Tinh rồi thì phải, nghe đâu hai gia tộc này cũng không quá yếu, Chấn Nam Thành cũng xếp hạng bậc trung trở lên.

Nhưng cùng lúc lấy ra nhiều tài nguyên như thế này, cũng sẽ thương gân động cốt trong một khoảng thời gian nhất định.

"Ta đã biết..! Hai người lui ra đi..!" Trần Vân Thanh nhắm mắt suy nghĩ một chút xíu, liền cũng là phất tay đuổi hai người này lui ra bên ngoài.

"Kỷ huynh..! Chúng ta sao có thể rời đi như thế này được..!" Ra bên ngoài căn lều của Trần Vân Thanh, Tiều Thang khá là khó hiểu lên tiếng hỏi Kỷ Hàn một câu.

Một trăm ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, đây là số tiền quá lớn đối với lại hai gia tộc bọn họ.

Mình đã ra một cái giá lớn như vậy, đáng lý tên Trần Vân Thanh kia cũng nên hứa hẹn này nọ, hay chí ít cũng là nên cảm ơn một tiếng mới phải.









Đằng này y chỉ nói một tiếng đã biết liền đuổi cổ hai người mình ra bên ngoài như hai tên đầy tớ, hắn thật là không có phục a.

"Tiều Thang..! Chú còn muốn thế nào..?" Kỷ Hàn cười nhạt.

Trước khi chuyển số tài nguyên này đến tay của hắn, Tộc Trưởng có dặn, chỉ cần trao nó cho Trần Vân Thanh là được rồi, ngoài ra không cần nói bất kỳ chuyện gì, mình báo ra thế lực phía sau đã là vi phạm chủ ý của Tộc trưởng rồi, nếu như còn nhiều lời, chờ đợi hắn sẽ là tộc quy đến hỏi thăm.

"Hừ..! Nhưng tôi thấy không có đáng..!" Tiều Thang vẫn nuốt không trôi cơn giận này.

Mấy năm thu nhập vào của Tiều gia mình, cứ như vậy đưa cho người khác, người ta không thèm nói một tiếng cảm ơn, như là ai cũng cảm thấy bực mình.

"Tiều Thang..! Trần Vân Thanh đã tỏ thái độ rồi, chuyện này không cần bàn lại nữa..!"

Kỷ Hàn là biết người anh em này của mình cũng không phải là một người hồ đồ như thể hiện bên ngoài, nếu không y cũng không thể được Tiều tộc trưởng xem trọng giao cho công việc này như thế, lời nói vừa rồi đa số chỉ là nói cho vui là chính.

Nếu thật sự không cam lòng, y liền đã lấy lại Túi Không Gian ngay khi Trần Vân Thanh đuổi cổ bọn họ ra bên ngoài rồi.

Hắn dám chắc khi đó nếu Tiều Thang nói ra muốn lấy lại, Trần Vân Thanh sẽ không thiết tha gì mà không đưa lại Túi Không Gian cho y.

Y đã không nói, còn ra đây hờn mát với hắn, bên trong này là có vấn đề rất lớn rồi.

Mà thôi, hai gia tộc mình đang trong thời gian hợp tác với nhau, một chút chuyện nhỏ không cần phải truy cứu đến cùng làm gì.

'Trần Vân Thanh..! Hy vọng anh không có làm cho chúng tôi thất vọng..!' Tiều Thang dừng lại bước chân, quay mặt về căn phòng của Trần Vân Thanh thầm nói một tiếng.

Hắn sợ là sợ Trần Vân Thanh không nhận tài nguyên của hai gia tộc mình, nếu y đã nhận, như vậy đối phó với lại Trần gia bên kia, Trần Vân Thanh đã nhận lời.

Chí ít ngày sau nếu có thành tựu, nhớ đến ân tình ngày hôm nay của hai gia tộc mình, Trần Vân Thanh cũng là sẽ không vô ân bạc nghĩa đi đối phó với lại bọn họ.

Đây là ý chính của hai vị Tộc Trưởng khi bỏ ra số tiền lớn đến như vậy để giao hảo với lại Trần Vân Thanh.

...







"Hai người này lại có thể bình an rời đi..!"

Dù không còn dám có ý định đối phó với lại Trần Vân Thanh nữa, nhưng nhiều người vẫn là chú ý đến nhất cử nhất động bên phía căn lều của Trần Vân Thanh.

Nhìn đến hai người Tiều Thang đi bài bên trong, đại đa số người là không cho rằng hai người này còn có thể toàn mạng trở ra.

Nguyên nhân rất đơn giản, ngay cả Yêu Sĩ thất trọng Mạo Hanh dẫn nguyên một đám Cái Răng Liệp Yêu Đoàn đi vào còn không có người toàn mạng trở ra, hai tên này chỉ là Yêu Sĩ tam trọng, tứ trọng có thể sống sót được mới là chuyện lạ.

Có điều chuyện lạ này lại có thật, hai người này thật sự không có chết.

"Nếu ta đoán không nhầm, hai người này không phải đến giết Trần Vân Thanh..!"

Một tên Tán Tu đã có tuổi từng trải không biết bao nhiêu chuyện đời liền là nói ra suy đoán của mình.

Tất cả đám người mình vẫn luôn bị ràng buộc tại một tư tưởng, cứ có người vào bên trong thì người đó sẽ đi giết Trần Vân Thanh, và sẽ bị Trần Vân Thanh giết.

Nhưng không ai lại đi suy nghĩ ngược lại, nếu đối phương không phải là vào để giết Trần Vân Thanh, mà là muốn kết giao với Trần Vân Thanh thì thế nào.

Khi đó sẽ không có lý do gì Trần Vân Thanh lại đi giết người được a.

"Hình huynh nghĩ không sai..! Chúng ta đã có phần hiểu lầm hai người này..!" Một người khác cũng là gật đầu đồng ý với lại suy đoán của vị Tán Tu cao tuồi kia.

"Hai người đó là Kỷ gia dòng chính cùng Tiều gia dòng chính đệ tử..!"

"Hai gia tộc này không lẽ muốn kết giao với lại Trần Vân Thanh, đối phó Trần gia..?"

Đi theo chiều hướng này suy nghĩ, có rất nhiều người đi tìm hiểu gốc gác của Tiều Thang cùng Kỷ Hàn hai người, không ít người nhận ra lai lịch của bọn họ.

Kết hợp với lại tình cảnh hiện tại nơi Chấn Nam Thành này, rất nhiều suy đoán được đưa ra, phần đông người đều có nhận định, Kỷ gia cùng Tiều gia lần này là không muốn thần phục Trần gia, bọn họ muốn phản kháng lại.

Nếu theo xu hướng này, Chấn Nam Thành xem ra cũng sẽ không xó bình yên như những hì nhiều người nghĩ ngau sau khi Mang, Tô hai nhà bị diệt đâu.







Rất nhiều người có ý nghĩ khác nhau trong thời điểm này, nhưng có một điểm chung, đó là không có một người nào dám đi vào bên trong căn lều nhỏ kia của Trần Vân Thanh, cho dù là nguyên nhân kết bạn hay là muốn lấy đầu của Trần Vân Thanh đi nhận thưởng.

Tất cả đều hiểu rõ ràng, tên Trần Vân Thanh này là một con hổ chuyên đi giả heo chính cống, tu vi Yêu Sĩ nhất trọng mà tên đó thể hiện ra bên ngoài, hoàn toàn là muốn lừa gạt tất cả mọi người, để người khác nghĩ mình là kẻ yếu, là quả hồng mềm, kết quả đi vào chỉ có thể nạo mạng cho con hổ âm hiểm kia.

Còn một điều nữa nơi đây mọi người vô cùng khiếp sợ với mức độ tàn độc của Trần Vân Thanh, hơn hai trăm người, trong đó có nhiều cao thủ đứng đầu trong nhóm Tán Tu, vậy mà tên Trần Vân Thanh kia không một chút nương tay, đem những người đó chém giết sạch sẽ.

Độ máu lạnh vô tình này, chỉ sợ Chấn Nam Đạo đám người cũng chỉ đạt đến mức độ đó.

Hiện tại nên nghĩ không phải làm sao tìm Trần Vân Thanh chém giết nhận tiền thưởng từ Trần gia, thứ quan trọng nhất là phải nghĩ cách làm sao để trốn tránh Trần Vân Thanh kia tìm đến.

Nếu mà tên đó nỗi điên lên, tìm đám người mình tính sổ, khi đó số phận của đám người mình không khác gì với Cái Răng Liệp Yêu Đoàn những người kia.

...


"Tất cả đều rút lui hết..! Thù con của ta đến khi nào mới có thể được báo đây..?" Một góc kín đáo bên trong quảng trường, Trần A Phủ ánh mắt nhìn chằm chằm vào túp liều nhỏ của Trần Vân Thanh bên kia, ánh mắt là tràn đầy một nỗi tuyệt vọng.

Từ Trần gia Trấn hắn rời bỏ quê hương của mình tha hương cầu thực, gia nhập vào Liệp Đạo Quân lần này tiêu diệt Chấn Nam Đạo, mục đích chính là muốn kiến công lập nghiệp, đi vào quân đội dòng chính một thành viên.

Chờ thời cơ chín muồi, mình sẽ lợi dụng lực lượng quân đội đem Trần Vân Thanh giết đi. Kế hoạch của hắn vẫn đang tiến hành ổn thỏa, nhưng Trần Vân Thanh này xuất hiện ở đây liền phá đi mọi tính toán của hắn.

Nếu tên đó nhận ra được hắn mà nói, hắn sẽ chết không có chỗ chôn, thù của con thì không cần phải nói đến làm gì nữa.

May thay nữa đường xuất hiện tin tức Trần gia muốn huy động toàn bộ lực lượng để đối phó với lại Trần Vân Thanh, ở bên trong quảng trường này mua chuộc rất nhiều người, cao thủ là không hề ít.

Hắn đứng ở nơi đây chống mắt muốn nhìn xem Trần Vân Thanh chết thê thảm như thế nào..



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.