Chương trước
Chương sau



Bộ Trận Pháp này làm ra, bổn ý của hắn không phải chỉ muốn đối phó với đám người binh tôm tướng cua này, mà là để đối phó với lại Tiếu Nhất Hồng, một tôn Yêu Sư tam trọng hậu kỳ cường giả.

Ban đầu hắn cũng lo lắng trước sau không biết bôn Trận Pháp này có thể trấn áp được Tiếu Nhất Hồng hay là không. Nhưng nhìn uy năng của nó hiện tại, hắn biết mình lo lắng có chút thừa thải rồi, Tiếu Nhất Hồng nếu lạc vào bên trong, tuyệt đối sẽ không có con đường sống.

"Thử nghiệm cũng đã đủ rồi, bây giờ là lúc cần đến đám người này để đột phá Yêu Sư cảnh giới mà thôi..!"

Trần Vân Thanh không có tiếp tục phát động Bát Phương Hổ Trận để đem những người còn lại của Chấn Nam Đạo giết sạch đi, thay vào đó, hắn liền đi vào lại bên trong Trận Pháp, đem từng người từng người một cắn nuốt, thôn phệ toàn bộ thân thể cũng như tài nguyên của bọn chúng, trợ giúp cho hắn đột phá Yêu Sư cảnh giới.

Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất mà hắn muốn xin Nguyễn Anh Đức tự mình lên Đại Cao Phong Sơn đem cao tầng của Chấn Nam Đạo tiêu diệt.

Nếu đám người này mà đụng phải người của Chấn Nam Thành quân đội, chắc chắn Trần Vân Thanh hắn sẽ không có cơ hội đem bọn người này cắn nuốt.

Hắn vừa rồi đã phát tín hiệu cho những người bên dưới tấn công lên Đại Cao Phong Sơn, không bao lâu nữa, những người đó sẽ tấn công lên đến nơi này thôi. Hy vọng trước khi Nguyễn Anh Đức lên đến đây, hắn là đã đột phá được Yêu Sư cảnh giới rồi.

...

Đại Cao Phong Sơn giữa chân núi.

"Xẹt..! A...!"

"Khốn kiếp..! Tên Nguyễn Anh Đức kia sao còn không phát động quân đội yểm trợ chúng ta chứ..?" Đinh Mạnh cất tiếng chửi ầm lên.

Hắn là thủ lĩnh của một nhóm Tán Tu Liệp Đạo Quân gồm hai mươi người. Cũng như những nhóm nhỏ Liệp Đạo Quân khác, trước khi tấn công lên Đại Cao Phong Sơn, Nguyễn Anh Đức nói rất rõ ràng, cao tầng của Chấn Nam Đạo sẽ không có tham gia vào trận chiến này, bên trên chỉ còn mấy con cá nhỏ, bảo bọn họ an tâm tấn công.

Nếu như mà gặp phải kháng cự quá mạnh, Chấn Nam Thành quân đội sẽ ngay lập tức đến hổ trợ.

Hiện tại đúng là bọn họ không gặp phải cao tầng của đám thật, nhưng đám người còn lại của Chấn Nam Đạo cũng không dễ ăn, trong đó có không ít Yêu Sĩ lục trọng Chấp Sự.

Đám người đó lại quen thuộc địa hình, làm cho bọn họ tiến lên quá gian nan, anh em đã tổn thất quá nữa, nhưng mà quân đội vẫn không thấy nơi nào.

Có đôi khi bọn họ nghĩ, có phải Nguyễn Anh Đức có ý định để cho Tán Tu bọn họ cũng Chấn Nam Đạo đánh cái người sống ta chết, còn mình thì ở một bên ngư ông thủ lợi hay không. Nhìn tình cảnh hiện tại, điều này dễ dàng xảy ra lắm.









...

"A....! A...! Phốc..!"

"Các vị Đương Gia..! Các ông đang ở nơi nào..!" Tán Tu Liệp Đạo Quân oán than một, Chấn Nam Đạo Chấp Sự cùng bình thường Đạo Phỉ lại oán than mười.

Địch nhân đã tiến lên Đại Cao Phong Sơn, bọn họ sắp chống đỡ không nỗi, vào thời điểm như thế này, bọn họ cần lắm những cường giả như Hồ Phi đứng ra chỉ huy bọn họ kháng địch, hay thêm cho đám người mình một cao thủ để dựa vào cũng được.

Nhưng đáng tiếc, chờ đợi rất là lâu, bên trên đỉnh Đại Cao Phong Sơn kia không người đi xuống trợ giúp.

Nhiều người trong lòng đã thầm nghĩ, có phải là cao tầng của Chấn Nam Đạo muốn bọn họ làm bia đỡ đạn, ngăn cản thế tấn công của Chấn Nam Thành quân đội, còn mình thì nhân cơ hội chạy trốn hay là không.

Không có ai biết tình hình bên trong thật sự là như thế nào, nhưng hiện tại sĩ khí của đại bộ phận Đạo Phỉ đã tiêu tan, vừa đánh vừa chạy mà thôi, đây là điển hình của đám ô hợp chính cống như trước đây.

...

"Giết...! Đem tất cả người của Chấn Nam Đạo tiêu diệt hết cho ta..!"

Hỏa hầu cũng đã đủ, Nguyễn Anh Đức rút ra trường kiếm trong tay, chỉ lên hướng Đại Cao Phong Sơn, ra hiệu cho binh sĩ chính quy của Chấn Nam Thành, tấn công vào đám người còn lại của Chấn Nam Đạo.

Không phải Nguyễn Anh Đức hắn không muốn ra tay sớm giúp đám người Liệp Đạo Quân một chút, chỉ là hắn cũng có nỗi khổ riêng của mình.

Trần Vân Thanh tuy phóng tín hiệu báo tin mình đã đem cao tầng của Chấn Nam Đạo trấn áp, nhưng hắn trong lòng vẫn có sự thận trọng nhất định.

Khi cùng con mình Nguyễn Anh Tài nói mình tin tưởng vào Trần Vân Thanh, nhưng tự sâu trong lòng, hắn vẫn còn nghi hoặc, không dám xua quân lên tấn công mãnh liệt.

Lỡ như đây là một cái bẫy giữa Trần Vân Thanh cùng Chấn Nam Đạo làm ra, khi đó hắn sẽ phải nhận lấy thất bại thảm hại.

Nếu lần này thất bại, hắn là không còn có cơ hội làm lại nữa, hai ngàn binh sĩ đây chính là tinh anh cuối cùng của Chấn Nam Thành, bọn họ nếu vì hắn mà bị tổn thất hết, hắn cũng chỉ còn nước tự sát tạ tội.







Đến bây giờ mới thôi, hắn đã có thể chắc chắn nhận định, Trần Vân Thanh đã thật sự đem được Tiếu Nhất Hồng cùng cao tầng của Chấn Nam Đạo trấn áp, hắn hoàn toàn có thể an tâm đem binh hùng tướng mạnh của mình tràn lên lập công được rồi.

....

Nghị sự phòng khu vực.

"Ong..! Rắc..!"

"Chuyện gì..? Đường Chân Mạch thứ mười.? Yêu Sĩ thập trọng cảnh giới..?"

Từ bên trong tu luyện mở mắt ra, Trần Vân Thanh quan sát lại cảnh giới của mình, hắn có cảm giác muốn tự sát cho xong xúc động.

Gần ba trăm tên Yêu Sĩ thất trọng trở lên cường giả, theo dự tính của Trần Vân Thanh hắn, đem hết đám cường giả này cắn nuốt, mình cũng liền có thể dư sức đột phá Yêu Sư cảnh giới rồi.

Nhưng đáng tiếc, chuyện không như hắn nghĩ, hắn chỉ đột phá được Yêu Sĩ thập trọng cảnh giới mà thôi.

Đã thông đường Chân Mạch thứ mười, loại chuyện này trước nay ở tu luyện giới hắn chưa nghe nói bao giờ, cũng như đường Nội Mạch thứ mười một dạng, theo như hắn từ ký ức của Phương Hùng, hắn biết ở Yêu Thần thế Giới không có cảnh giới này, Trần Vân Thanh hắn xem như là một ngoại lệ.

Đột phá đường Chân Mạch thứ mười cũng không có vấn đề gì, nhưng thứ làm cho hắn lo sợ là sự kỳ dị mà đường Chân Mạch thứ mười này mang lại.

Nó sẽ làm cho tốc độ đột phá của hắn trở nên chậm lại.

Thử nghĩ mỗi cái đường Nội Mạch thứ mười kia thôi đã hành hạ cho Trần Vân Thanh hắn lên bờ xuống ruộng, không có nó, hắn đã đột phá Yêu Sư từ lâu. Bây giờ có thêm đường Chân Mạch thứ mười nữa, thử hỏi hắn làm sao mà sống được đây.

"Ong..! Ầm..!"

"Cũng may có thể sử dụng được Linh Lực..!"

Một chưởng đánh ra, đem một góc của nghị sự phòng nơi đây hủy diệt, Trần Vân Thanh có đôi chút gật đầu tạm hài lòng.








Linh Lực, đây là chỉ có Yêu Sư cảnh giới cường giả mới có có thể nắm lấy, từ Yêu Sĩ đi lên Yêu Sư, đột phá đường Linh Mạch đầu tiên, mới có thể có được Linh Lực, dùng nó như bình thường đối địch với đối thủ, cũng là tiêu chí từ Yêu Sĩ thăng cấp lên Yêu Sư.

Trần Vân Thanh hắn vẫn chỉ là Yêu Sĩ cảnh giới, lại có thể sử dụng được Linh Lực mà chỉ có Yêu Sư cường giả mới có được, đây cũng xem như là một cái dị loại.

Bây giờ nếu Trần Vân Thanh hắn sử dụng Tam Giai Yêu Kỹ, sẽ không gặp phải quá nhiều phản phệ như trước đây nữa, uy lực cũng tăng lên nhiều lần.

Đường Chân Mạch thứ mười có thể sử dụng ra được Linh Lực, cái này cũng không làm cho Trần Vân Thanh hắn ngạc như quá.

Nhớ lại lúc trước hắn đột phá Yêu Sĩ thập trọng, có đường Nội Mạch thứ mười tại thân, liền có thể xuất hiện Chân Khí. Hiện tại Đường Chân Mạch thứ mười có Linh Lực, cũng không có gì là lạ cả.

Có chăng hắn lo lắng đến chuyện đường Chân Mạch thứ mười này cũng thuộc loại khốn như đường Nội Mạch thứ mười, đem toàn bộ năng lượng vốn có của hắn để đột phá cảnh giới giam cầm lại, làm cho tốc độ tu hành của hắn chậm hơn dự kiến, là một cái bất lợi không hề nhỏ.

Trần Vân Thanh hiện tại oán thán đường Chân Mạch thứ mười sẽ làm chậm tốc độ tu hành của hắn.

Thế nhưng Trần Vân Thanh lại không có biết, mình tu luyện tốc độ đã là vượt qua người khác rất nhiều lần rồi.

Mười bảy tuổi Yêu Sĩ thập trọng cảnh giới, chiến lực không hề thua kém Yêu Sư nhị trọng cường giả, Nam Hoang Chi Địa từ trước đến nay chưa hề thấy xuất hiện loại tốc độ tu luyện này, nên hiểu ở Chấn Nam Thành hay Mân Việt Quận, nhiều Tu luyện giả tu luyện mấy chục năm trời còn chưa có đột phá được Yêu Sĩ thất trọng.

Yêu Sĩ cửu trọng đối với nhiều người vẫn là mơ ước. Trần Vân Thanh tại tuổi này có thể đạt đến Yêu Sĩ thập trọng, kỷ lục này rất khó có người nào theo kịp a.

"Ong..!"

"Hoàng Giai Cửu Phẩm Yêu Hồn..! Cùng không có tệ lắm...!" Trần Vân Thanh thở dài, ngoài khen nhưng bên trong lại chê con rắn nhỏ này thậm tệ.

Nó đem hơn ba trăm cái Yêu Hồn của đám cao tầng của Chấn Nam Đạo cắn nuốt, còn không có tính toán đến những Yêu Hồn mà mấy ngày qua Trần Vân Thanh hắn giết nhiều người của Chấn Nam Đạo cắn nuốt, nhưng vẫn chỉ tăng lên được có Hoàng Giai Cửu Phẩm Yêu Hồn.

Lấy tốc độ này, khi nào Yêu Hồn của hắn có thể đột phá được Huyền Giai đây, còn có Địa Giai hay Thiên Giai, nó lại càng mờ mịt.


Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.