Chương trước
Chương sau



Ý của hắn muốn nói là hoàn toàn không phải, Nghiêm Linh Nhi cùng Ngô Tiểu Diễm vừa rời đi không bao lâu, trong lòng hắn nhớ thương, đau lòng vì hai người này còn không hết, sao lại có khả năng nhận người khác là nữ nhân của mình nữa kia chứ.

Có điều tay của Lại Tinh Tinh véo cái đùi của hắn một trăm tám mươi độ, cùng với gương mặt tuy cười nhưng ánh mắt như đao kia, nếu Trần Vân Thanh hắn mà dám nói không phải, hậu quả kia thật sự quá nghiêm trọng.

Chưa tính Dương Tư Tư bên này cũng đưa ánh mắt như kiếm nhìn qua, cô gái này thật sự là học tính hư tật xấu của Lại Tinh Tinh mất rồi, cũng dám dùng ánh mắt uy hiếp hắn.

Hai đường đao kiếm công kích phía dưới, Trần Vân Thanh hắn thật không dám không chịu thua.

"Như vậy thì còn được..!" Lại Tinh Tinh một lần nữa cười thật tươi.

Nàng là buông ra cánh tay nơi đùi của Trần Vân Thanh, nhìn ra nàng thật tâm vui vẻ, câu trả lời 'chân thành' vừa rồi của Trần Vân Thanh làm nàng rất là hài lòng.


Không uổng công thời gian qua nàng đối xử thật tốt với y, cho y ăn bớt không ít thứ, nghĩ lại khổ tâm của nàng không hề uổng phí, tên khốn này cuối cùng cũng nhận ra nàng quan trọng như thế nào rồi.

Bên này Dương Tư Tư cũng là vui vẻ không kém, ánh mắt nhìn về Trần Vân Thanh cũng là nhu mỳ hơn quá nhiều, so với vừa rồi sắc lẹm cứ như hai người khác nhau.

'Hức!'

Nhìn thấy cái cảnh này, Trần Tuyết Tùng đứng bên cạnh trong lòng thật không có tư vị gì, tuy nhiên hắn cũng chỉ có đem sự khó chịu này chôn sâu tận đáy lòng.

Rõ ràng hiện tại mình không phải là đối thủ của Trần Vân Thanh, hơn nữa người mà Dương Tư Tư để ý cũng không phải mình.

Chờ khi thực lực của mình vượt qua Trần Vân Thanh, khi đó Dương Tư Tư sẽ nhìn mình bằng ánh mắt khác đi mà thôi.

"Khụ..! Phốc..!"

"Vân Thanh đệ đệ..!"

"Vân Thanh đại ca..!"

"Anh làm sao vậy..?"

Biến chuyển bất ngờ, làm cho cả Lại Tinh Tinh cùng Dương Tư Tư không khỏi hoa dung biến sắc, đang yên đang lành, Trần Vân Thanh sao lại đi ho ra nhiều máu tươi như vậy kia chứ..?









Lại Tinh Tinh tâm tư biến chuyển ngàn vạn, cũng buông ra Trần Vân Thanh, thần sắc hết sức lo lắng, không phải là vì vừa rồi nàng ép Trần Vân Thanh nói ra lời nói trái với lòng mình, làm cho Trần Vân Thanh kìm nén đến nỗi nội thương đó chứ?

Nếu thật sự nhú vậy, nàng xem như không có nói gì, không có ép buộc Trần Vân Thanh nữa là được rồi.

"Không có chuyện gì..! Chỉ là chịu một chút phản phệ mà thôi..!"

Trần Vân Thanh lắc đầu, quăng đến cho Dương Tư Tư cùng Lại Tinh Tinh một cái yên tâm ánh mắt.

Diệt được Yêu Sư tứ trọng trung kỳ Lâm Đồng trong một chiêu.

Hắn là phải dùng Hắc Ngục Thôn Viêm lực lượng khá nhiều, phải cho tên này không có cơ hội nhận ra bất thường, một chiêu diệt sát, dù là thế lực lượng phản phệ cũng không hề nhỏ.

Hắn nghĩ mình có thể cường ngạnh chống lại, nhưng cuối cùng vẫn không thể, phải phun ra một ngụm máu.

Tuy nhiên nhìn chung lại vẫn không có gì quá lớn phải lo lắng, Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng không bao lâu nữa sẽ đem một chút tổn thương bên trong hóa giải hết, chỉ mất một ít thời gian mà thôi.

"Lão đại..! Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta nhanh rời khỏi nơi đây thôi..!" Trần Tuyết Tùng nhìn thấy tình hình không ổn, liền đi đến đưa ra chủ ý.

Nơi đây vừa xảy ra chuyện lớn, Nhị Thiếu gia của Khái Đao Đạo đã chết trong tay của Trần Vân Thanh, một khi tin tức này truyền ra bên ngoài, rơi xuống trong tai của Bang Chủ Khái Đao Đạo, khi đó đám người mình sẽ phải đối diện với lại vô số cao thủ Khái Đao Đạo đuổi giết.

Thực lực mạnh nhất trong nhóm là Trần Vân Thanh nhìn qua cũng bị thương không nhẹ, nếu kẻ địch đến, dù chỉ là một tên Yêu Sư nhất trọng thôi, e là cũng đủ đem bốn người mình làm gỏi mất rồi.

Tốt nhất hiện tại vẫn là rời khỏi nơi đây, đi đến Mân Việt Quận Thành mới là thượng sách.

"Tuyết Tùng..! Chú đi về hướng đông hai km, nơi đó có một đám Độc Giác Mã của Vụ Thanh Nhàn đám người để lại, đưa bốn con ngựa lại đây, chúng ta lập tức lên đường..!"

Trần Vân Thanh không có phản đối ý kiến của Trần Tuyết Tùng, hắn cũng muốn đi đến Mân Việt Quận Thành càng sớm càng tốt, tránh cho đêm dài lắm mộng.

"Vân Thanh đệ đệ..! Tôi nói cậu nha, yếu thì không nên ra vẻ anh hùng, nhìn xem bây giờ mình ra bộ dạng gì..?"

Trần Tuyết Tùng đã rời đi lấy ngựa, không có người ngoài ở đây, Lại Tinh Tinh ra sức chì chiết Trần Vân Thanh cậy mạnh.

Tuy nhiên tay vẫn là đem trong Túi Không Gian ra một viên Tam Giai trị thương Đan Dược cho Trần Vân Thanh dùng.







Cái này gọi là giận thì giận, mà thương thì vẫn cứ thương.

Trông Lại Tinh Tinh bây giờ không khác gì cô vợ cả giận dỗi chồng mình không nghe lời một dạng.

'Gì..! Sao lại đi trách ta..?' Trần Vân Thanh nhận lấy viên Đan Dược kia rất là tự nhiên, như là chuyện bình thường một dạng.

Trong lúc vô tình Trần Vân Thanh cũng không phải hiểu sao mình lại nhận đồ vật của Lại Tinh Tinh với tâm trạng bình tĩnh như thế.

Thế nhưng khi nghĩ đến vừa rồi Lại Tinh Tinh trách móc mình, trong lòng thầm mắng cô ta không thôi.

Như không phải là vì tận lực cứu mấy người các cô, Trần Vân Thanh hắn có cần phải sử dụng quá nhiều lực lượng của Hắc Ngục Thôn Viêm, để rồi bị phản phệ thế này hay là không..?

"Phải rồi..! Sao hai cô lại còn ở nơi này..?"

Trần Vân Thanh nhìn ngắm hai người con gái này một chút, nhớ đến chuyện gì, hắn liền là lên tiếng hỏi.

Trước đây bốn ngày khi rời khỏi, hắn đã từng căn dặn ba người là nhanh chạy đến Mân Việt Quận Thành càng sớm càng tốt, tìm đến Trần Tú bên kia, ngay cả địa chỉ hắn cũng đã đưa cho Lại Tinh Tinh rồi.

Theo đúng lộ trình đã vạch ra sẵn, hiện tại mấy người này đang ở Mân Việt Quận Thành tiêu dao rồi mới phải, ở lại nơi đây làm cái gì, đến nỗi bị Vụ Thanh Nhàn đám người vây công, nếu mà không có Trần Vân Thanh hắn đến kịp lúc, cả hai người này đã bị bắt về làm thê thiếp của tên Vụ Thanh Nhàn kia từ lâu rồi.

"Chuyện này..! Không phải là chúng tôi nhớ đến cậu, sợ cậu gặp nguy hiểm nên ở đây chờ cậu, xem có thể giúp đỡ được gì hay không mà thôi..?"

Lại Tinh Tinh cùng Dương Tư Tư cả hai đều giật mình thon thót, mãi đi trách cứ Trần Vân Thanh, lại quên đi tình cảnh của mình.

Nhanh trí hơn cả là Lại Tinh Tinh, nhìn Dương Tư Tư trông khá khó xử, nàng liền nghĩ ra một cách, ôm lấy Trần Vân Thanh, dùng chiêu củ mỹ nhân kế hòng qua cửa.

"Như vậy tôi thật sự cảm động quá rồi..!"

Trần Vân Thanh ánh mắt xoay chuyển, vỗ nhẹ vào tấm lưng ngọc của Lại Tinh Tinh một cái, nhàn nhạt lên tiếng.

Giúp đỡ cho hắn, bịa đặt nói dối trắng trợn như vậy mà Lại Tinh Tinh vẫn có thể nói ra được.

Có điều hắn cũng không tốt đi vạch trần, hai người này là lo lắng cho hắn khá có sai, đặc biệt là Dương Tư Tư, cô gái này quan tâm hết mực là không giả.







Vừa rồi khi hắn hỏi chuyện, Lại Tinh Tinh trước khi trả lời đã nhìn qua Dương Tư Tư một cái, Dương Tư Tư rất là xấu hổ cùng không dám đối mặt, xem ra chủ ý ở lại đây chờ Trần Vân Thanh hắn có đến tám chín phần là do Dương Tư Tư nghĩ ra rồi.

...

"Hộc..! Hộc..! Hộc..!"

"Tại sao..?"

Trì Trọng Kiêm thở ra như trâu, tìm được một khối đá để dựa lưng nghĩ ngơi, đến hiện tại hắn vẫn còn chưa thể tiếp nhận sự thật là mình thất bại trong tay Trần Vân Thanh thêm một lần nữa, cũng phải dùng hết tốc độ bú sữa mẹ ra như lần trước, hắn mới lại chạy thoát thân trong tay của Trần Vân Thanh.

Hắn hiểu quá rõ ràng Trần Vân Thanh thực lực rất mạnh, tầm ít nhất cũng tại Yêu Sư nhị trọng cường giả, thế cho nên hắn mới mời Lâm Đồng đi theo.

Một tôn Yêu Sư tứ trọng, cũng không tin không thể nào không trấn áp được Trần Vân Thanh, kết quả cuối cùng cũng không có gì khác biệt, người thắng cuối cùng là Trần Vân Thanh, người bại vẫn mãi mãi là hắn.

Không thể ngờ chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Trần Vân Thanh thực lực lại tăng trưởng khủng bố như thế này, ngay cả Yêu Sư tứ trọng cũng không phải là đối thủ.

"Không..! Mình không thể thua, mình không thể bỏ qua cho tên khốn kiếp kia..!"

Trì Trọng Kiêm điên cuồng gào lên, bộ dáng của hắn hiện tại trong thật sự rất là đáng sợ.

Từ khi bước chân vào con đường tu luyện đến nay, hắn bị không ít người khi nhục đuổi giết, nhưng cuối cùng dựa vào thủ đoạn cùng thực lực của mình, người chiến thắng cuối cùng vẫn là hắn.

Kẻ địch của hắn dù tu vi cao đến đâu, cũng chỉ có con đường chết, thành ra lâu dần hắn đã quen dần với cảm giác chiến thắng, hắn không muốn thất bại, cũng không thể chấp nhận thất bại, nên là hắn quyết đuổi giết Trần Vân Thanh không tha.

Thêm một nguyên nhân mà hắn muốn giết Trần Vân Thanh nữa là hắn nhìn Trần Vân Thanh rất không thoải mái, thậm chí là căm ghét, nhất là nhìn thấy vị cô nương Dương Tư Tư kia nhì Trần Vân Thanh với ánh mắt si mê, hắn lại càng khó chịu.

Không giết Trần Vân Thanh là không được mà, nhưng đáng tiếc hắn lại nhận tiếp thất bại thêm một lần nữa.



Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.