Chương trước
Chương sau



"Mùi vị của Tri Chu Thủ có phải rất dễ chịu hay không..?" Thiệu Mỹ Mỹ đi đến ba bước, âm lãnh thần sắc lên tiếng.

Tri Chu Quyết, môn cực kỳ độ ác công pháp, hại người hại mình, nàng không muốn tu luyện nó, cũng không muốn đi vào con đường này.

Đáng tiếc trên thế gian này không còn người để nàng dựa vào, ông trời không cho nàng cơ hội để có thể lựa chọn.

Nhưng cũng may, công pháp này tuy độc ác thật, những gì ghi lại bên trong cũng không phải thổi.

Chỉ cần có Tri Chu Độc, tu luyện tiến cảnh sẽ tiến bộ một cách thần tốc.

Nàng Thiệu Mỹ Mỹ mấy ngày trước chỉ là Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ, tu luyện bộ công pháp này chỉ vài ngày đã đột phá Yêu Sĩ ngũ trọng, tiến bộ bên trong là không một thiên kiêu nào có thể sánh lại với nàng.

Chiếu theo tốc độ này, ngày mà nàng vượt qua Mạnh Thường Quân sẽ không còn xa nữa đâu, khi đó nàng sẽ để cho tên khốn kia nếm trải cảm giác phản bội Thiệu Mỹ Mỹ nàng sẽ có kết cục thê thảm như thế nào.

"Phốc..!"

"Thuốc giải..! Mau cho ta thuốc giải..!"

Dù đã dùng qua nhiều đan dược giải độc, nhưng độc tố trong cơ thể không những không giảm, ngược lại còn lan ra nhanh hơn, Mạnh Thường Minh không khỏi tuyệt vọng cầu khẩn.

Thiệu Mỹ Mỹ này không nghĩ đến lại đi tu luyện loại âm độc tà môn công pháp như thế này, hiện tại hắn nhìn về cô ta đã không còn sự khinh thường, chỉ còn vô tận sự sợ hãi.

"Đại tẩu! Xin chị cho em thuốc giải!"

Mạnh Thường Minh bây giờ đã không còn có một chút gì gọi là liêm sĩ hay kiêu ngạo nữa rồi.

Trong mắt hắn trước đây Thiệu Mỹ Mỹ chỉ là một con kỹ nữ không hơn không kém, hắn khinh thường còn không hết, bây giờ vẫn phải cung kính gọi cô ta là chị dâu.

"Rầm..!"

"Súc sinh..! Mày nghĩ tao sẽ cho mày thuốc giải sao..?"

Một cước đem Mạnh Thường Minh đá bay cả chục mét, Thiệu Mỹ Mỹ ánh mắt thâm độc, nhìn tên Mạnh Thường Minh này, nàng liên tưởng ngay đến thằng anh của nó là Mạnh Thường Quân, loại súc vầy của nhà họ Mạnh không có ai là người tốt cả.

"Cô..! Cô vì sao phải làm như vậy..?"

Mạnh Thường Minh quá hiểu hôm nay hắn sẽ không thể nào chạy thoát được trong tay của con tiện nhân lòng dạ độc ác Thiệu Mỹ Mỹ này.









Nhưng hắn vẫn không hiểu cô ta đem hắn giết đi là có mục đích gì?

Nên nhớ hắn tuy đối với Thiệu Mỹ Mỹ không ra sao, trên đường đi cũng giúp đỡ Thiệu Mỹ Mỹ không ít, cô ta còn phải nhờ đến Mạnh gia của mình để đạt được mục đích, vào giờ khắc này không nên ra tay với hắn thì mới phải, Mạnh gia sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu a.

"Không làm như vậy.! Mạnh gia bọn mày sao có thể toàn lực giúp tôi tiêu diệt Trần Vân Thanh..!"

Nghĩ tình Mạnh Thường Minh này vừa rồi nói Mạnh Tinh Hồn đưa nàng ra khỏi vòng vây, y cũng không thể nào sống được bao lâu nữa, nàng cũng không có giấu y làm cái gì.

"Mượn đao giết người..?"

Mạnh Thường Minh hiểu ra, Thiệu Mỹ Mỹ này là người hết sức độc ác, không những đem hắn diệt đi, còn muốn mượn thực lực gia tộc của hắn đối phó với lại kẻ thù của cô ta nữa.

"Thiệu Mỹ Mỹ..! Cô nghĩ thật đẹp..! Sẽ không có người tin tưởng cô đâu..!"

Biết rõ tính toán trong lòng của Thiệu Mỹ Mỹ xong, Mạnh Thường Minh không khỏi có chút khinh thường.

Tính toán rất hay, nhưng cô ta dường như tính nhầm chút đỉnh, Mạnh gia bọn họ là một đại tộc, bên trong anh kiệt nhiều vô số, sẽ không có vì một lời nói của Thiệu Mỹ Mỹ, liền sẽ trúng kế của cô ta, để cô ta dắt mũi đi, không chừng còn bị lộ tẩy, chết không có chỗ chôn thây cũng nên.

"Xẹt..!"

"Nên tôi mới cần đến cậu giúp đỡ..!"

Ra tay tạm thời áp chế độc chất bên trong cơ thể của Mạnh Thường Minh lại một chút, Thiệu Mỹ Mỹ tràn đầy tự tin lên tiếng.

"Cô muốn tôi giúp đỡ thế nào..?"

Mạnh Thường Minh như nhìn quái vật đối với lại Thiệu Mỹ Mỹ, hắn bị cô ta ám toán, không đem cô ta ngũ mã phanh thây thì cũng thôi, còn muốn hắn đi giúp đỡ cô ta đối phó với lại kẻ thù của mình, đây là một chuyện phi lý không thực tế, chỉ có người đầu óc có bệnh mới nói ra được những lời như thế kia.

Nhìn Thiệu Mỹ Mỹ không có vẻ gì là người bị điên cho lắm, thế nên hắn cũng là muốn biết, con tiện nhân độc ác này muốn dùng chiêu gì để làm hắn trợ giúp cô ta đây.

"Xẹt..!!"

"Đơn giản thôi..! Cậu chỉ cần viết lên trên đó vài chữ mình bị Trần Vân Thanh hại chết, cầu mong gia tộc giết đi Trần Vân Thanh trả thù cho mình là được rồi..!"

Vốn đã chuẩn bị từ lâu cho cái trường hợp này, Thiệu Mỹ Mỹ nhanh tay từ bên trong Túi Không Gian lấy ra tấm lụa trắng, quăng đến trước mặt của Mạnh Thường Minh.

Nàng không ngu, dĩ nhiên sẽ không cho rằng dựa vào lời nói một phía của mình đám người Mạnh gia kia sẽ nghe lời của mình dùng toàn lực đi diệt Trần Vân Thanh.







Nhưng chỉ cần Mạnh Thường Minh lên tiếng chứng minh mình bị Trần Vân Thanh giết đi liền có thể, khi đó Trần Vân Thanh không muốn chết cũng không có được a.

"Tiện nhân..! Cô nghĩ tôi sẽ giúp cô sao..?" Mạnh Thường Minh nở một nụ cười khinh thường lên tiếng.

"Cậu sẽ giúp tôi thôi, nếu như cậu không muốn lâm vào tình cảnh muốn sống không được, muốn chết không xong, chịu đủ cực hình trên thế gian mà vẫn còn cảm giác để cảm nhận, thì nên ngoan ngoãn nghe lời của tôi..!"

Thiệu Mỹ Mỹ quay lại, mỉm cười chân thật tự nhiên nói, tuy nhiên mỗi âm thanh phát ra cứ như là ma quỷ đến thế gian, gió âm ty địa ngục kéo đến, không phải là nhân gian người có thể nói ra những lời tàn nhẫn độc ác đến như thế kia.

"Cô..! Cô..! Phốc..!"

Mạnh Thường Minh nói không nên lời, sau lưng của hắn không hiểu thế nào lạnh buốt.

"Được..! Tôi giúp cô..!"

Mạnh Thường Minh khuất phục, chết hắn không sợ, nhưng sống không bằng chết kết cục là điều mà hắn không muốn nếm trải qua, hắn là đã dùng chiêu này cho quá nhiều người rồi, nên hiểu rõ sự rùng rợn của nó, không ai nghĩ, một ngày nào đó, nó lại rơi xuống đúng người của mình.

"Như vậy mới ngoan..!"

Thiệu Mỹ Mỹ khá hài lòng với biểu hiện của Mạnh Thường Minh, không ai muốn mình phải chịu đau khổ cùng cực trước khi chết đâu.

"Cô đưa bút cùng mực ra đây..! Tôi viết cho cô..!"

Thiệu Mỹ Mỹ này đưa mỗi tấm lụa, không đưa bút, mực cho hắn, hắn làm sao có thể viết ra cho được..

"Xẹt.! A..!"

Cánh tay trái bị chém xuống, Mạnh Thường Minh thảm thiết kêu gào một tiếng, không hiểu nỗi nhìn Thiệu Mỹ Mỹ.

Không phải hắn chỉ muốn cô ta đưa cho hắn cây bút cùng mực thôi sao, như thế nào lại ra tay độc ác với hắn như vậy, Không lẽ con đàn bà độc ác này đã đổi ý.

"Mạnh Thường Minh, bây giờ không phải là có bút cùng mực rồi hay sao?"

Thiệu Mỹ Mỹ cười nhạt, chỉ tay vào huyết dịch đang tuôn ra từ vị trí cánh tay mới bị chặt đứt của Mạnh Thường Minh, thêm vào bàn tay phải vẫn còn nguyên vẹn của y, vừa vặn có đủ bút mực rồi.

"Huyết..! Huyết thư..!"

Mạnh Thường Minh rất thông minh, hắn đương nhiên hiểu Thiệu Mỹ Mỹ này muốn làm cái trò gì rồi.







"Đúng vậy, chỉ có huyết thư, mới làm cho Mạnh gia tin tưởng.!"

Cũng như nỗi điên lên, tìm mọi cách đem Trần Vân Thanh giết đi, đây là tính toán trong lòng của nàng, viết theo phong cách bình thường, sẽ không đủ gia vị a.

"Xẹt..!"

"Cô..! Là đã tính toán giết tôi từ trước..!"

Không có cách nào, Mạnh Thường Minh cũng chỉ có thể cắn răng làm theo lời nói của Thiệu Mỹ Mỹ.

Hắn hiểu quá rõ ràng, con đàn bà này không những điên cuồng, mà còn độc ác hết sức, không muốn chịu thêm đau khổ nữa, cũng chỉ có thể nghe theo lời cô ta mà thôi.

"Đây là phương án thứ hai..!"

Thiệu Mỹ Mỹ hài lòng nhìn bức huyết thư không có sơ hở gì gật đầu một cái.

Phương án thứ nhất của nàng là mượn tay của Mạnh Tinh Hồ đem Trần Vân Thanh giết chết.

Đây là phương án hoàn mỹ nhất, nàng cũng có thể tiếp tục lợi dụng tài nguyên của Mạnh gia, âm thầm phát triển, chờ một ngày tu vi đủ cao, liền đem Mạnh Thường Quân cùng toàn bộ Mạnh gia diệt đi luôn.

Ai mà nghĩ được đến Phong Lang Sơn nơi này lại có biến số lớn như vậy, Thường Tại Thiên muốn đối phó với lại Yêu Sư cường giả gian lận đã dùng đến thủ đoạn sắc máu, làm cho kế hoạch đầu tiên của nàng trôi theo dòng nước.

Nhưng không có sao, nàng dù sao cũng không chỉ trông cậy vào mỗi phương án Mạnh Tinh Hồ giúp đỡ mình diệt đi kẻ thù, lợi dụng toàn bộ Mạnh gia lực lượng giúp nàng trả thù, cũng là như vậy thôi.

"Khụ..! Cô ra tay đi, người độc ác như cô, chắc chắn sẽ không có kết quả gì tốt đẹp..!"

Mạnh Thường Minh không khỏi nguyền rủa Thiệu Mỹ Mỹ một câu, càng là nữ nhân độc ác, liền sẽ càng không có kết cục gì tốt, trước đến nay hắn nhìn thấy quá nhiều, hy vọng Thiệu Mỹ Mỹ này cũng sẽ nằm trong số đó mà thôi.

"Xẹt..! Phốc..!"

"Ta có kết quả tốt hay xấu cậu cũng không có cơ hội nhìn thấy..!"

Lưỡi kiếm cắt qua đem Mạnh Thường Minh diệt đi, Thiệu Mỹ Mỹ gương mặt dần chuyển sang màu đen, nhìn hết sức là đáng sợ.



Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.